Page 93 - Kỉ yếu 30 năm CHT
P. 93

“   Chúng tôi dần lớn lên, trưởng thành trong sự dẫn dắt, tình yêu


            thương, sự bao dung và niềm tin tưởng của thầy.                           “





           ở đằng xa là khép nép hoặc lảng tránh đi. Sau này   thúc giờ học, mỗi chúng tôi hứng thú với những
           nghĩ lại cũng không hiểu vì lí do gì.            “phát minh” nho nhỏ, những chân lí được phát
                                                            hiện,  khám  phá, những  đỉnh  cao  tri  thức  được
              Chữ thầy đẹp lắm, tròn trịa, thẳng tắp. Tôi vẫn   chinh phục và cả hành trình tìm kiếm được khởi
           nhớ lần thầy dạy trích đoạn “Tờ hoa” của Nguyễn   nguồn. Chúng tôi dần lớn lên, trưởng thành trong
           Tuân, thầy không viết bằng chữ in hoa nhưng nét   sự dẫn dắt, tình yêu thương, sự bao dung và niềm
           chữ ấy khắc sâu trong tôi về sự nghiêm ngắn, trang   tin tưởng của thầy.
           trọng và nhất là ánh mắt sáng, nụ cười hiền với hai
           lúm đồng tiền của Thầy ánh lên niềm vui khi chúng   Lần mừng thọ thầy tròn 70 tuổi, tôi một mình
           tôi hiểu bài và hăng say phát biểu.              đến nhà thầy. Cảm giác nhút nhát khi xưa bỗng ùa
                                                            về khi hai tay nâng cuốn sách tôi vừa in tặng thầy.
              Tôi không biết do lớp tôi là lớp chuyên Văn, đa   Thầy rưng rưng cảm động. Tôi cố xua đi cảm xúc đó
           phần là con gái hay do thời chúng tôi không bị bủa   bằng một câu bông đùa:
           vây bởi vô số những áp lực như bây giờ hay bởi tất   - Thầy có lẽ không nghĩ một đứa học trò không xuất
           cả điều đó cộng hưởng với sự hiền hòa, điềm đạm   sắc như em lại trở thành nhà văn thầy nhỉ?
           và ấm áp lan tỏa từ thầy mà ba năm phổ thông của
           chúng tôi trở nên ngắn hơn, ý nghĩa hơn. Cho đến   Thầy cười bảo: thầy vẫn theo dõi các tác phẩm
           tận bây giờ điều khiến tôi biết ơn thầy nhất có lẽ   của tôi và thầy say sưa kể về những bạn bè lớp tôi,
           chính là nguồn năng lượng và bầu không khí mà    từng đứa một. Bao nhiêu thế hệ học trò đã đi qua
           Thầy đã tạo ra trong lớp học của chúng tôi.      rồi mà thầy vẫn nhớ, vẫn không quên, vẫn tường
                                                            tận tính cách từng đứa. Làm người khó nhất không
              Thầy vẫn luôn dành cho chúng tôi sự tôn trọng   phải là giàu có, thành công, nổi danh mà khó nhất
           khác biệt và cá tính riêng của từng đứa để chúng tôi   là lương thiện. Thành công của thầy là được nhìn
           vẫy vùng thỏa sức trong đam mê của chính mình.   các em sống một cách có ích. Lời thầy tôi nhớ,
           Trưởng thành hơn, tôi ngộ ra được người làm giáo   mang trong mình như một trách nhiệm và một bài
           dục chân chính không chỉ trao gửi kiến thức mà   học về làm người, về tình người.
           quan trọng hơn là khuyến khích và nuôi dưỡng
           lòng tự trọng có sẵn trong mỗi đứa trẻ để chúng tự   Cuộc sống đã dành tặng chúng tôi một món quà
           tìm đến kiến thức.                               vô cùng quý giá, đó chính là thanh xuân - thanh
                                                            xuân tràn đầy những năng lượng, chờ mong, khát
              Bằng vốn hiểu biết rộng, những trải nghiệm    khao, tò mò, đấu tranh, hy vọng … người đồng
           thực tế và đặc biệt là niềm đam mê nghề, đam mê   hành nhẫn nại và bền bỉ bên cạnh chúng tôi lúc đó
           văn chương, thầy thắp lên chúng tôi niềm tin về thế   là thầy. Với riêng tôi, thầy không chỉ là giáo viên
           giới diệu kì từ những trang văn, rọi chiếu, lay thức   chủ nhiệm suốt thời phổ thông đẹp đẽ, không chỉ là
           chúng tôi sự sẻ chia, đồng cảm, thấu hiểu. Những   giáo viên dạy Văn giúp tôi lớn lên trong những bài
           tiết học sôi động và thú vị hơn khi mỗi chúng tôi   học làm người mà thầy luôn song hành, là niềm tin
           được thầy trao cho quyền được sáng tạo, được phản   vững chãi về lòng nhân hậu và sự tử tế để  tôi có thể
           biện, được khẳng định mình trong cảm thụ văn     neo vào mỗi lúc thấy chênh vênh trên đường đời
           chương và cả trong những vấn đề cuộc sống. Kết


                                                       91 91
   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98