Page 23 - CHT ngoại truyện
P. 23

nhớ có một buổi tối nào đó, cả một tập thể quân sư hẹn gặp
        được Huỳnh Hoa trong khu nội trú để thằng B tỏ tình. Thằng B
        đứng trước mặt Huỳnh Hoa, mồm cứ ấm a ấm ứ, như vừa ngậm kẹo
        mút vừa nói chuyện, lời quan trọng có dám nói đâu, kết quả
        của buổi tối hôm ấy là một trái tim trai tơ phập phồng nín
        thở và một đôi bàn chân bị muỗi đốt cho chi chít nhìn thấy
        mà gớm, hiu hiu. Từ sau buổi đó, Huỳnh Hoa vẫn không biểu lộ
        bất cứ điều gì riêng tư đặc biệt hơn, vẫn cứ dịu dàng, thẳm
        sâu và xa lạ với tất cả những thao thức đêm trường của nó.

            Thế rồi, có một lần Huỳnh Hoa bị ốm. Hai ngày nàng không
        đến lớp, thằng B đứng bên này ngó sang bên lớp kia không thấy
        bóng nàng đâu. Nó lo lắng và sốt ruột lắm, cuối cùng nó cũng
        tìm hiểu được lí do. Nó tìm được một cơ hội thích hợp để bày
        tỏ sự quan tâm với nàng. Nó rủ thằng bạn đạp xe ra chợ Tỉnh,
        mua được một cân đường, một hộp sữa đặc ông Thọ, cũng được
        xem là đồ sang chảnh hồi ấy, hồi ấy chỉ mấy nhà giàu giàu
        mới có sữa ông Thọ để uống thôi. Nó đặt bao nhiêu hi vọng vào
        đó, nó hồi hộp tưởng tượng ra cảnh Huỳnh Hoa nằm thiêp thiếp
        trên giường nội trú, bảo nó pha sữa rồi nó bón từng thìa cho
        nàng i như trong bộ phim cổ trang của Trung Quốc đang rất
        hot thời đó. Thằng B về đến nội trú, lấy tất cả dũng khí có
        được của 17 năm được sinh ra trên cõi đời, bước từng bước
        chậm rãi sang gõ cửa phòng Huỳnh Hoa. Cửa phòng mở, không có
        cảnh Huỳnh Hoa nằm thiêm thiếp trên giường và tất nhiên cũng
        không có việc ai kia ngồi bón từng thìa sữa cho người đẹp,
        chỉ thấy mười mấy con mắt trô trố, mấy cái miệng cười cười,
        khúc kha khúc khích, giễu giễu cợt cợt… Thằng B mặt đỏ như
        gấc, trao vội đường sữa cho Huỳnh Hoa rồi chạy như ma đuổi
        về phòng đóng cửa lại, thở không ra hơi.


         Thế rồi sau đó ít phút, Huỳnh Hoa xuất hiện trước cửa phòng,
        trên tay nàng cầm bộ đôi hoàn hảo Đường - Sữa của nó, không
        nhớ nàng đã nói điều gì, nhưng khi nàng quay lưng bước đi,
        chỉ còn lại thằng B với bộ đôi hoàn hảo trên tay, may là nó
        không mua cam đi thăm, nếu không bọn tôi nghĩ, lúc ấy đã có
        thêm một Trần Quốc Toản phiên bản lỗi của thế kỉ 20 rồi. Vừa
        lúc đó, có mấy thằng đi học về, nhìn thấy trong phòng có món
                                             21
   18   19   20   21   22   23   24   25   26   27   28