Page 26 - CHT ngoại truyện
P. 26
mưa hay Bài ca tháng Sáu nổi tiếng một thời qua giọng hát
của nàng đã đi vào trái tim của ít nhất 108 chàng trai trẻ
hồi ấy rồi ghim lại thành một vết xước ngọt ngào của một
thời hoa mộng.
Lên lớp 10, 11, nhan sắc của tiểu thư họ Trần càng rực rỡ
hơn trước. Tuổi thanh xuân của nàng ghi lại dấu ấn của rất
nhiều người thầm thương trộm nhớ. Sáng sáng mở cửa thấy đong
đưa một cành bằng lăng trước gió, chiều chiều về nhà trong
cặp đã lủng lẳng mấy bức tình thư, đêm đêm ra ngắm sao trời
lại nhìn thấy bóng ai dật dờ dưới ánh đèn vàng ngước nhìn
lên tầng 2 nhà nàng với đôi mắt thẫn thờ say đắm, hi hi.
Nhưng bố nàng nghiêm lắm, quản con gái khá chặt nên mấy
anh cũng không dám tự do đến nhà chơi hay thể hiện tán tỉnh
gì nhiều, chỉ biểu hiện ngấm ngầm vậy thôi, kiểu trong bóng
tối là chính, chứ không dám lộ diện. Nhà nàng có điện thoại
bàn, tối nào cũng đổ chuông, nếu nàng cầm điện thoại thì sẽ
được nghe vài câu tơ nguyệt của ai đó, nếu bố mẹ nàng nghe
điện thoại thì reng reng reng, alo alo alo rồi
tút tút tút… Đêm nào cũng thế, chủ yếu là alo alo
rồi tút tút tụt vì nàng ít khi nghe điện thoại mà
toàn phụ huynh thôi, một đêm cũng tút tút tụt mấy
lần, bố nàng cứ nhăn nhăn nhó nhó nói mai tau cắt
rấp cho rồi, hi hi.
Có một lần, khi phố thị đã lên đèn, có mấy anh
lớp Toán “rảnh rỗi sinh nông nổi ”ngồi với nhau,
mơ màng nghĩ đến tiểu thư nhà họ Trần mà thấy ngứa
ngáy trong người, một thằng nói dừ mà gặp được
nàng chút thì vui nhỉ, đứa khác nói, hư ăn mi, nghe
giọng nàng chút cũng ngon lắm rồi. Nhưng mà mấy
24