Page 30 - CHT ngoại truyện
P. 30
tình nhẹ nhàng ở eo lưng hay bàn tay của nhau, chỉ thế
thôi, đâu dám nói thêm điều gì…
Thế rồi, thời gian cứ thế qua đi, tiểu thư nhà Trần vẫn
như bông hoa khoe sắc, bao nhiêu trai trẻ ngon lành cành
đào, lào xào cành khế tỏ tình mà nàng vẫn lắc đầu từ chối.
Còn anh ấy vẫn chưa ngỏ lời, vẫn chỉ ngắm nàng từ xa, vẫn
đứng kiểu Anh đang đợi em ở hành lang, cầu thang lớp học
và rồi im lặng…
Rồi anh tốt nghiệp ra trường, rồi bồ câu không đưa thư,
cũng không ai biết là về sau thế nào. Nàng có đợi anh
không, họ có gặp nhau không và anh có nói ra điều nàng mong
muốn hay không, cũng không ai biết nốt. Chỉ biết là sau
khi anh đi học Đại học, trong sâu thẳm ánh mắt tiểu thư họ
Trần thỉnh thoảng có gợn chút suy tư. Nếu tình đầu chỉ là
một chút tò mò và xao xuyến thì hình như họ đã có một mối
tình thật đẹp, đẹp như một cuốn lưu bút ngày xanh.
Sau hai mươi mấy năm ra trường, tiểu thư họ Trần vẫn
còn trẻ trung lắm, xinh đẹp ngời ngời, nàng có cuộc sống
bình dị an nhiên của một cô giáo dạy Văn ở một thành phố
lớn. Còn anh ấy, mỗi lần gặp lại bạn bè năm xưa hay những
người cùng thời, nếu có ai đó nhắc đến nàng, thì ánh mắt,
nụ cười vẫn lóe lên chút trìu mến, bâng khuâng… Và đâu đó
một bài hát xưa cũ cứ vọng về từ nơi sâu thẳm: Anh đã biết
yêu đương từ đó/ Mà ngại không dám nói/ Để bây giờ chim cá
bặt tăm/ Ta về bên ấy buồn xong vẫn buồn…
khóa 3
28