Page 32 - CHT ngoại truyện
P. 32
chuyên Toán trên em hai khóa. Nhưng nó không phải đứa
mọt sách, nó đã sớm ấp ủ những giấc mộng yêu đương. Nó
đã nhìn thấy em và dường như gặp được người trong mộng
khi em vừa chân ướt chân ráo bước vào cổng trường NKHT.
Sáng sáng, nó cứ nấn ná ở trước sân nội trú, chờ gặp em
ra đánh răng nơi bể nước, rồi lại nấn ná ở sân trường
chờ em vào lớp xong mới vô sau. Trưa trưa tan học, nó
cũng đợi em về đi sau em một đoạn, cảm thấy như mọi thứ
không khí nơi em đi qua đều đáng được hít hà. Tối tối,
nó cũng lượn lượn bên ngoài, hi vọng em mở cửa ra đi mô
đó mà được nhìn trộm em… Tất cả những điều này nó đã làm
một cách thầm lén, lặng lẽ, chỉ sợ lũ “diều hâu” nội trú
biết được thì nguy. Em hình như cũng có biết, nhưng mỗi
lần gặp ánh mắt của thằng TĐ, em chỉ đáp trả bằng cái
nhìn trong veo, cũng trong veo như trái tim thiếu nữ.
Nhưng người ta vẫn thường nói, yêu ai đó cũng như
cơn ho, không thể che giấu mãi được. Có lẽ trong một
lần niềm yêu thổn thức, thằng TĐ không thổ lộ được với
ai liền trút bầu tâm sự với đứa bạn chí cốt. Thằng bạn
chí cốt thề non hẹn biển rằng sẽ giữ kín câu chuyện và
nguyện làm chân gỗ đặng còn tác thành, nó còn bảo chẳng
bao lâu nữa, trường NKHT sẽ được chứng kiến một mối tình
đẹp như mơ, như thơ, làm chấn động con tim bao thế hệ,
đi vào sử sách, bla bla… Thế rồi cuộc tình đẹp ở đâu
chưa thấy, chỉ thấy sau đúng một đêm, cả phòng nội trú
bọn tôi biết hết, lan ra sang các phòng khác, đến tai
mấy đứa con gái ở cùng phòng hoặc cạnh phòng em, và cuối
cùng là em biết. Tin đồn bay khắp nơi, ai gặp cũng trêu.
Từ chỗ nhìn TĐ bằng đôi mắt trong veo, em chuyển sang
nhìn nó bằng đôi mắt hình tấm khiên, đầy cảnh giác, kiểu
em xuống đây để học, yêu đương chi.
Có một lần, vào sáng sớm cả kí túc xá giấy dầu náo
loạn lên vì trước cửa phòng HV có cài một bông hoa hồng
đỏ. Hồi nớ hoa hồng hiếm hoi lắm, không mấy ai có bán,
mà có cũng rất đắt đỏ, không dễ mua được. Dân nội trú
đoán già đoán non, đoán vòng vòng một hồi ra thủ phạm
30