Page 37 - CHT ngoại truyện
P. 37

rong  số  những
                                                            Tngười  bạn  cùng
                                                            lớp thời cấp 3 Năng
                MOT LAN                                     khiếu Hà Tĩnh, có 2
                                                            người  mà  tôi  chơi
                                                            thân  nhất,  đó  là
               TO TINH                                      Thiện và Hòa. Thiện
                                                            thì đương nhiên quá
                                                            nổi tiếng, và có quá
                                                            nhiều  bài  báo  viết
                                                            về Thiện từ Toán học
                                                            tuổi  trẻ,  Văn  nghệ
        cho đến Hôn nhân gia đình, và nếu tôi nhớ không nhầm thì Thiện
        cũng đã từng ra tự truyện. Nên hôm nay tôi mạn phép không nhắc
        đến Thiện nữa.

           Hòa dân Hồng Lĩnh, ấn tượng đầu tiên của tôi về nó là
        trắng trẻo và thư sinh. Mỗi khi Hòa đội chiếc mũ cối và đi
        đôi dép tổ ong loẹt xoẹt rồi nhe răng cười, trông Hòa hệt
        như thầy Ngạn trong “Mắt biếc”. Thằng Hòa hiền lành, và tính
        cách như cái tên, chưa bao giờ tôi thấy nó bon chen, tranh
        giành với ai bất cứ điều gì. Từ học bổng, điểm số, đến bạn
        gái. Với Hòa, hòa là tốt lắm rồi, hi hi. Hòa thuê nhà trọ ở
        khu Tòa án, ở cùng Lộc cũng là dân Hồng Lĩnh (Lộc cũng thư
        sinh trắng trẻo, mấy đứa thư sinh trắng trẻo đã ít rồi chúng
        còn lại ở cùng nhau). Đây là nơi tập kết của mấy thằng lười
        học, ham chơi. Trong xóm Tòa án còn có Oanh, Hoa Tuyết, Hà
        Vân, những bóng hồng của lớp Văn mà sau này trong xóm có
        một đôi suýt thành vợ, thành chồng, không biết nó còn nhớ
        nữa không.


           Thằng Hòa dễ ăn, dễ ngủ nên thường đi học muộn. Có một kỷ
        niệm mà Toán khóa 10 không ai quên được. Đó là một buổi sáng
        đẹp trời, như thường lệ nó lại đi học muộn. Trong khi cả lớp
        đang tập thể dục ở nơi sân trường, Hòa leo lên cổng trường
        trèo vào thoăn thoắt như Ninja, không một tiếng động, không
        ai  phát  hiện.  Bỗng  nhiên  Roẹt,  rồi  Roẹttttttttttt  tiếp,
        Roẹt  sau  dài  hơn  Roẹt  trước,  cả  lớp  và  thầy  ngoảnh  lại,
                                             35
   32   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42