Page 42 - CHT ngoại truyện
P. 42
NGÀY
NGÀY
CÔ BÌNH
CÔ BÌNH
LÊN
LÊN
XE HOA
XE HOA
ô Nguyễn Thị Mỹ Bình là giáo viên dạy Lịch sử trẻ nhất
Ctrường Năng khiếu Tỉnh hồi đó. Tốt nghiệp Sư phạm Vinh,
cô được phân công về trường, cô dạy nhiều lớp, trong đó có lớp
Toán K2, Văn, Toán K3. Cô dáng người dong dỏng cao, lí lắc,
nhí nhảnh tràn đầy sức sống. Hằng ngày lên lớp, cô thường mặc
chiếc áo hoa ép màu nâu đỏ, bo bo ở dưới gấu áo, quần thụng
thụng, mềm mềm, đi đôi dép bệt bệt lên lớp dạy chúng tôi. Cô
dạy lịch sử khá hấp dẫn. Giọng cô khi trầm khi bổng, có khi
đang cao hứng cô đẩy giọng điệu lên tông cao nhất rồi lại từ
từ hạ xuống ở tông thấp nhất, đôi khi đột ngột ngắt quãng giữa
chừng rồi lại ngân nga kéo dài để nối lại mạch nói. Chúng tôi
thường phải nghe cho hết một chu trình giảng của cô rồi mới
ghi vào vở được vì không muốn bỏ sót từ nào của cô. Những câu
chuyện lịch sử tưởng khô khan, qua tiết giảng của cô trở nên
trữ tình hẳn, vì cảm thấy như có thêm giai điệu nhạc nền, du
dương, du dương…
Cô Bình nhà ở Thạch Mỹ, cách trường 15km, hồi đó chỉ có
xe đạp nên cô ở lại khu tập thể với các thầy cô và học sinh
nội trú trong trường. Cô nên cực kì thân thiết với học sinh.
Ở ngoài giờ lên lớp, chúng tôi gọi cô là chị, bạn nam bạn nữ
đều thân thiết với cô, hay tâm tâm sự sự, chuyện yêu đương tỉ
40