Page 40 - CHT ngoại truyện
P. 40
Tôi kéo nhẹ chăn, nhưng Hòa giữ lại cố để tôi không kéo được
và không thấy mặt nó. Tôi giật mạnh… Hòa khóc, không những
khóc mà còn nóng sốt, người nó run lên từng cơn, từng cơn, như
bị lạnh, cái lạnh buốt không phải vì bất cứ cơn gió nào. Mấy
năm học cùng nhau cả lớp chỉ thấy Hòa cười chứ đã ai diễm phúc
thấy Hòa khóc, vậy mà lúc này đây, nó khóc thật. Tôi đã nghĩ
“những giọt nước mắt của đắng cay, nghiệt ngã thể hiện thân
phận của những người bị bóc lột trong thời kỳ phong kiến” cũng
chỉ đến thế mà thôi. Sau khi động viên Hòa, mua cơm và thuốc hạ
sốt cho nó uống, nó mới bắt đầu kể về câu chuyện tối qua. Câu
chuyện rất dài trong nức nở nghẹn ngào tôi cũng không nhớ chi
tiết, nhưng câu chốt hạ cuối cùng là “Hòa và L.G chỉ là bạn,
mình còn phải học hành, phấn đấu cho tương lai”. Câu nói của
L.G cũng là lời kết buồn cho một mối tình thầm đơn phương vô
vọng. Tôi cố động viên an ủi Hòa nhưng thừa biết câu đó nghĩa
là “Nhà ngươi xấu xấu bẩn bẩn bỏ mẹ còn lâu mới xứng với bản
cô nương đây”, nhưng đến giờ vẫn không dám dịch lại cho nó.
Sau hôm đó, Hòa còn sốt thêm 3 ngày 2 đêm nữa, tổng thời gian
nóng sốt sau thất tình lên đến 3 ngày 3 đêm. Thất kinh!
Nhiều năm trôi qua, nghe đâu Hòa còn trải qua một mối tình
sâu đậm nữa nhưng cũng không đi đến đâu, cho đến khi gặp bà
xã bây giờ của nó. May là nó sống hạnh phúc, ít nhất nó không
phải nóng sốt thêm một lần nào vì cô ấy cho đến tận bây giờ.
Hòa và tôi còn ở với nhau mấy năm Đại học ở Hà Nội, kỷ niệm vui
buồn cùng nhau nhiều không kể hết. Nhưng mỗi lần nghĩ về Hòa,
tôi lại nghĩ ngay đến câu chuyện tỏ tình không thành công với
3 ngày 3 đêm nóng sốt như vừa kể hầu chuyện các bạn ở trên.
38
(2000 - 2003)