Page 94 - CHT ngoại truyện
P. 94
Sau bao nhiêu năm ra trường, cuối cùng em đã hiểu sâu sắc văn
học là gì rồi thầy ạ! Văn học chính là học văn thầy nhỉ? Hì…!
Nếu phải dùng một từ gì để miêu tả về thầy thì mình dùng từ
“ấm áp”. Nhớ hồi lớp 11, hồi ấy có bộ phim “Lên nhầm kiệu hoa
được chồng như ý”, mình phải xem phim qua gương mà vẫn bị mẹ
phát hiện rồi gọi điện kể tội với thầy. Hôm đó lên lớp, thầy
nói vòng vo tam quốc nhưng đại loại là: “Coi cho lắm vào rồi
lấy thằng chồng không ra chi mô con ạ!”. Lời thầy dạy em nhớ
nên bỏ luôn việc xem trộm phim. Sau ni may mà em không lên nhầm
kiệu hoa, thầy ạ! Vì khi tăm tia thấy người như ý, em tán đổ
rồi lấy luôn, làm sao mà nhầm được. Nói vui vậy thôi, bao nhiêu
điều thầy nói giờ nghiệm lại thấy đúng quá. Giờ mình vẫn ao
ước được một lần thầy lại xoa đầu như ngày xưa ấy. Nhưng thầy
đã xa ngàn thu rồi, đâu còn gặp gỡ…
Mình đã có được những gì sau những năm tháng mài đũng quần
thời cấp 3 nhỉ: tình bạn bền lâu theo thời gian, có lẽ đến hết
đời. Và hơn hết, đó là thầy cô giáo cho mình rất nhiều niềm tin
vào giáo dục nhân cách, đạo đức làm người. Yêu thương không
để đâu cho hết… Cấp 3, mình thấy rằng nếu bạn bình thường,
không có gì nổi bật, bạn vẫn sẽ được yêu thương và sống vui
vẻ. Không việc gì phải xoắn cả. Cuối cùng, mình muốn gửi lời
cảm ơn chân thành đến tất cả các thầy cô giáo kính yêu, bạn
bè yêu quý các lớp Văn, Toán, Lý, Hoá, Anh, những người đã trở
thành một phần rất quan trọng trong cuộc đời mình. Dẫu rằng,
chúng ta ít gặp nhau, ít nói chuyện, ít chia sẻ... nhưng không
có nghĩa là chúng ta không có nhau trong tim. Mình dành tình
yêu tha thiết cho những ngày tháng ấy, ghế đá sân trường, hoa
phượng, bạn bè, thi cử, món bánh mỳ 500 đồng với rất nhiều lá
ngò, ngon nhất thế giới. Nhớ nguyên vẹn chỗ ngồi, nhớ cả nỗi
buồn, cả niềm vui, cả con đường, cả những bộ quần áo mang đến
trường năm ấy. Mình cảm thấy trân trọng và may mắn vì đã được
trưởng thành cùng các bạn và các thầy cô dưới mái trường Năng
khiếu. Yêu thương!
Chuyên Văn khoá 10 (2000 - 2003)
92