Page 90 - CHT ngoại truyện
P. 90
NỘI TRÚ ĐÔNG Y
nội trú đông y
CUỘC DI CƯ KHÔNG
cuộc di cư không
THỂ NÀO QUÊN
tHỂ NÀO QUÊN
húng tôi tạm trú ở ký túc xá Giấy dầu được hơn 2 năm thì chuyển về
Ckhu nội trú Đông y cách trường khoảng 2 cây số. Nơi đây yên tĩnh,
thoáng rộng hơn chỗ cũ và kỉ niệm cũng ăm ắp tràn đầy.
1.Một “biệt phủ” khép kín
Khác với ký túc xá Giấy dầu, nội trú Đông y là một không gian
hoàn toàn tách biệt với xung quanh. Bước vào cổng thì phía bên phải
là một ao bèo tây rậm rạp với những bông hoa tím vươn lên đầy kiêu
hãnh. Phía bên trái là một số phòng ở của các thầy cô như thầy Hoàn,
cô Bình,… Hồi đó, thầy Hoàn và cô Bình đều chưa lập gia đình. Những
học sinh xa nhà như chúng tôi, sống cùng ký túc xá với các thầy cô
luôn cảm nhận được tình cảm thân thương như người trong một gia
đình, bởi thầy cô coi trò như con, như em út trong nhà và học trò
cũng xem thầy cô như bố mẹ, như anh chị của mình, rất gần gũi và ấm
áp. Cạnh phòng ở của các thầy cô là căn bếp của dì Hùng - Người đã
thay bố mẹ lo cho chúng tôi từng bữa ăn trong suốt ba năm học cấp
3. (Sau này, thi thoảng trong những giấc mơ của tôi vẫn thấy mình đi
lấy cơm ở đó). Vuông góc với nhà bếp là một dãy nhà của các anh chị
khóa trên. Còn dãy phòng ở của chúng tôi tách ra phía trước, nơi đó
có một khoảng sân mênh mông tràn ngập ánh nắng và một hàng dừa cao
vút, thơ mộng. Phòng của tôi ở gần cuối dãy, trong phòng vẫn là 4 cô
bạn người Hương Khê, 2 bạn người Cày, hai bạn ở Hồng Lĩnh và một em
K5 người Can Lộc,... Cửa sổ phòng chúng tôi trổ ra vườn chú Thái,
chúng tôi không rõ chú làm nghề gì nhưng nghe đồn chú rất hâm mộ cô
Bình. Phải chăng đó cũng là lí do những lúc rảnh rỗi, chú thường hái
cho chúng tôi những quả khế ngọt hoặc những quả ổi chín vừa giòn vừa
88