Page 89 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 89
60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM LÊ TRÚC KHANH
Xóm Chài - một phần máu thịt của đất Cần Thơ - nơi tôi đã gởi lại bao
ước mơ của thời học trò thơ mộng. Ngày đó, bến Ninh Kiều thưa vắng
hơn bây giờ. Dưới mé sông, những con đò còn neo bến. Bước xuống bậc
tam cấp lót đá, chúng ta sẽ được cô lái đò đưa vượt dòng sông, bỏ lại sau
lưng cái ồn ào, náo nhiệt của phố chợ. Nhớ lần cùng nhà thơ Kiên Giang
đi trên con đò chèo qua xóm lưới, anh đã viết mấy dòng thơ :
“Xóm Chài ửng nét duyên thôn nữ
Gió thổi lồng bay áo túi hồng
Cô lái đò ngang cười chúm chím
Thầm trêu hàn sĩ lúc sang sông”.
Bồi hồi làm sao những buổi sớm qua đò. Tâm hồn cậu học trò trung
học thường mơ uớc những chuyến đi xa, muốn sống “giang hồ” giữa trời
cao đất rộng. Tôi thích buổi sáng ngồi uống một ly cà phê đen một mình
trên bến nhìn người qua lại dòng sông. Bến Ninh Kiều - ngoài là cửa ngõ
qua Xóm Chài, còn là đầu mối giao lưu của các vùng quê nằm rải rác bên
dòng sông Hậu. Những cái tên Bùng Binh, Bến Bạ, Mái Dầm, Cái Côn,
An Lạc thôn. hồi đó với tôi vừa xa lạ vừa quen thuộc. Bởi vì trước hết,
miệt Xóm Chài nhắc tôi nhớ lại cù lao Rồng nằm bên kia sông Tiền, cũng
cách thành phố Mỹ Tho một chuyến đò ngang. Tôi đã từng có những
năm tháng thơ thẩn ở cầu tàu, đi dưới hàng me mát rượi dọc đại lộ Hùng
Vương, từng ngóng đợi người thân tại bến đò Rạch Miễu. Bên kia - rất
xa- đằng sau cù lao Rồng ấy là quê tôi, nơi đang chìm trong lửa đạn chiến
tranh. Khác xa với Bến Tre, trong những năm 60 thế kỷ trước, Cần Thơ
Vàm sông Cần thơ (Ảnh Trần Như Tất Đạt)
92