Page 85 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 85
60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM LÊ TRÚC KHANH
Hoa bằng lăng (Ảnh trên Internet)
NHỮNG NẺO ĐƯỜNG
MÙA XUÂN
* Gởi hương hồn Lăng Cảnh Huy.
1.
ùa hè năm 1965, tôi về thăm quê người bạn học ở Mái Dầm trên
Mmột chuyến tàu xuôi dòng sông Hậu. Ở quê tôi “chiếc tàu” nhỏ
bé thế nầy chỉ được gọi là “đò máy” và rất ngại mỗi lần ngược sóng sông
Tiền trong mùa gió chướng. Tàu nhỏ, dòng sông cuồn cuộn phù sa, lại
thêm đất trời trắng xóa một màn mưa, nên trong lòng không chút nào
yên. Tôi ngồi nhấp nhổm trên băng gỗ phía trước, mắt cứ ngóng về phía
tay phải dòng sông. Theo lời bạn tôi, khi nào nhìn thấy cột ống khói lò
gạch, cũng có nghĩa là tới Mái Dầm. Một tiếng - rồi hai tiếng trôi qua.
Dòng sông dậy sóng, hàng đàn lục bình trôi tăm tắp, xuôi về đâu mà hối
hả như một cuộc đuổi bắt không có điểm dừng chân? Lẫn trong tiếng
máy, trong tiếng sóng vỗ vào mạn tàu, tôi còn nghe được cả âm thanh
của những tràng đại liên vang lên đâu đó trên bờ. Thời chiến, hình như
mọi người cũng ít nói hơn. Nụ cười trẻ thơ cũng tắt hẳn trên môi. Cái cảm
giác phập phồng lo sợ như một ám ảnh không rời.
Khi mọi người trên tàu reo mừng, tôi nhìn qua cửa sổ, thấy trước mắt
mình là cột ống khói xây bằng gạch thức thật cao đang thả từng ngụm
khói lên bầu trời tháng năm bây giờ sau cơn mưa đầu mùa đã trong vắt
gờn gợn mấy làn mây trắng. Bất chợt, nhìn trên bến, dọc theo bờ sông,
những cánh bằng lăng nở tím đung đưa trong gió. Bao nhiêu lo lắng, băn
khoăn bất chợt tan biến để trải lòng ra hòa nhập cùng đất trời vô tận:
88