Page 49 - LSDB huyen Xuan Truong
P. 49
Vì vậy, thời kỳ này hình thức phát canh thu tô diễn ra phổ biến ở
Xuân Trường. Mức địa tô thường chiếm tới một nửa số thu hoạch,
trong khi đó họ còn phải nộp nhiều thứ tô, phí khác cho địa chủ
như “lệ lĩnh canh”, các dịp giỗ, tết nên khoản thu thực tế của người
nông dân còn rất thấp. Những khi đói kém, thường vào tháng ba
ngày tám, nhiều người buộc phải bán lúa non, hoặc vay tiền, thóc
của địa chủ với lãi suất cao. Một thùng thóc (khoảng 12 kg) đến
mùa phải trả 1,3 - 1,5 thùng.
Cùng với thủ đoạn chiếm đoạt ruộng đất thì thuế khóa cũng
là hình thức bóc lột hết sức nặng nề của chế độ thực dân, phong
kiến đối với Nhân dân ta. Dã man nhất là thuế đinh (thuế thân)
đánh vào người dân là nam giới từ 18 - 60 tuổi, mỗi người phải
nộp 2,5 đồng/năm. Nếu tính cả các khoản tạp dịch khác thì lên
tới 3,4 đến 4 đồng/năm. Tính theo thời giá thóc năm 1933 thì tiền
đóng 1 suất đinh tương đương 100 kg thóc. Nhiều người đi làm
thuê quanh năm mà vẫn không đủ tiền để nộp thuế thân. Thực
chất của chế độ thuế thân là thủ đoạn cướp đoạt giá trị lao động
của người dân và hậu quả của nó là đẩy nhanh quá trình bần
cùng hóa người nông dân, khiến họ phải bán dần tư liệu sản xuất
quan trọng nhất là ruộng đất, trở thành người làm thuê cho địa
chủ, phú nông. Khi không còn ruộng đất trong tay, nhiều người
lâm vào cảnh túng quẫn... Ngoài thuế thân, người dân còn phải
chịu rất nhiều loại thuế phi lý khác khiến đời sống của họ ngày
càng trở nên cùng cực. Vì vậy, mâu thuẫn giữa nông dân với chế
độ thực dân, phong kiến mà trực tiếp là giai cấp địa chủ, phú
nông ngày càng thêm gay gắt.
Chế độ thực dân, phong kiến còn khuyến khích và duy trì các
tệ nạn, hủ tục lạc hậu trong các làng, thôn. Tư tưởng phân biệt
giàu nghèo, việc mua quan, bán tước để có “góc chiếu giữa làng”
ngày càng phổ biến. Tệ nạn nghiện hút thuốc phiện, cô đầu diễn
ra ở nhiều nơi. Tệ cờ bạc, rượu chè, hội hè, trộm, cướp, ganh ghét,
thù hận... xảy ra khá trầm trọng. Các tệ nạn trên khiến cho cuộc
sống người dân đã khó khăn lại càng thêm khốn khổ.
48