Page 64 - KỶ YẾU KHÓA 12 HỌC VIỆN QGNN SÀI GÒN
P. 64
thời đi học ra lau chùi bụi bám - dù đã được "trùm mền" rất kỹ - ghé
vào "cây xăng cục gạch" đổ đầy hai chai (nước suối Vĩnh Hảo ) xăng,
đương nhiên trả đủ tiền hai lít nhưng số lượng xăng cho vào bình làm
gì đủ !
Chiếc xe hãy còn tốt thật, nổ máy ngon lành dù hơi có khói
trắng phun ra từ pô xe. Có lẽ không sao đâu, vì xe để lâu ít dùng đến,
hoặc có thể xăng có pha... dầu không chừng ! Xe chạy gần đến cầu
Sài Gòn thì có người ( "tốt bụng" ) chạy xe cùng chiều nói với tôi xe
tôi pô xe tôi sao phun khói nhiều quá. Tôi giảm tốc độ, cho xe chạy
sát lề và ngoái nhìn thật nhanh... . Có khói, nhưng mức độ cũng in ít
như từ sáng đến giờ ... . Tôi vẫn tiếp tục trên đường, nhưng khi đến
chân cầu thì có hai người sửa xe dạo, tay chỉ trỏ, miệng hốt hoảng la
lớn (như bắt gặp... bom chưa nổ ngoài đường!):
- Cháy ! Cháy ! Coi chừng xe bị... ch..á..y !!
Lần này tôi hoàn toàn là bên ... thua cuộc ! Lo sợ, tôi ngoan
ngoãn dừng xe và bất lực chịu phép để cho hai người thợ hăm hở
xông vào giúp đỡ với lời lẽ hiền khô là kiểm tra giùm không có tính
công gì hết... . Phải công nhận họ làm việc rất chuyên nghiệp, người
nào việc ấy, người tháo cái này kẻ mở cái kia. Chỉ hơn hai phút sau,
người thợ đứng tuổi đạp máy xe để kiểm tra. Hỡi ơi ! Chiếc xe yêu
quý của tôi từ sáng đến giờ vẫn chạy phom phom trên đường bây giờ
hoàn toàn im tiếng. Người thợ này phán ra một câu làm tôi... rụng rời:
- Xe anh bị... cháy máy rồi ! Phải rã máy ra sửa !
Bây giờ tôi lại như muốn... chết đứng. Với suy nghĩ của một
người dù sao cũng tạm gọi là có trình độ và hiểu biết, tôi đâu chấp
nhận một việc quá vô lý như vậy. Nếu do xăng bị pha dầu (với tỉ lệ
quá cao) thì xe sao chạy được đoạn đường dài cho đến giờ này? Chiếc
xe được mua mới và do tôi sử dụng từ trước đến giờ... . Nhưng nhìn
thấy hai ông thợ, tuy họ cố làm ra vẻ... đàng hoàng (nhưng vẫn không
KHOÁ 12 HỌC VIỆN QGNN SÀI GÒN Page 46