Page 128 - Noi Dau Dai
P. 128

Nỗi Đau Dài








              LÒNG TÔI VẴN CHÁY



                     Ôm hận đầy lòng xót dạ thôi...!
                     Trải bao thế hệ chém. giết rồi...!
                     Đời tôi trăn trở câu đoàn kết
                     Đến chết vẫn còn lệ mặn môi.



                     Tôi khóc hay cười để hỏi ai
                     Xứ lạ, cha tôi xác lạc loài
                     Buông suôi nguyện ước đời quằn quại
                     Tù đày ôm hận gánh hai vai.



                     Tôi hỏi người sao lắm hận thù...?
                     Trải dài đất nước đã muôn thu…!
                     Tay người sao vẫn tanh mùi máu..?!
                     Có nghe tiếng mẹ hát lời ru...?








                                            127
   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132   133