Page 44 - Noi Dau Dai
P. 44

Nỗi Đau Dài








              GỞI NGUỜI EM GÁI


                     Anh đâu "xuất khẩu thành thơ"
                     Chẳng qua là nỗi ngẩn ngơ cuộc đời
                     Yêu nguời nướng cả cuộc choi
                     Tình mơ một kiếp rã rời đêm sâu
                     Nên đành trả nợ cho nhau

                     Bằng thơ anh viết nỗi đau đọan truờng
                     Tàn phai bến lạ tóc sương...
                     Nghiệp nhà quay quắt, xót niềm sắt son
                     Hỡi nguời em gái chân son
                     Cho anh hỏi nhỏ em còn hay không ?
                     Hay là em đã đèo bồng ?
                     Gánh con một mớ, nặng chồng trên vai ?

                     Đọc thơ thì muốn đọc hoài
                     Tơ vương sợ vuớng loài gai cỏ hồng
                     Hay là em cứ ngồi trông
                     Ôm tình len lén mênh mông nỗi sầu









                                            43
   39   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49