Nỗi Đau Dài
QUẤN QUÍT
Anh biết em đi sẽ trở về
Chiều chiều đứng đợi cuối chân đê
Vần thơ anh viết tung trong gió
Trải lối chờ em buớc chân về.
Đứng lặng để nhìn em của anh
Sao em diễm tuyệt giống trong tranh
Mắt môi không nói mà như nói
quấn quít vào nhau chuyện yến oanh
Chinh Nguyên
47