Page 36 - Chuyến đi biền biệt
P. 36
Chuyến Đi Biền Biệt Nguyễn Hồng Dũng
cần giải quyết hơn là đầu tư những tòa nhà nguy nga
tráng lệ, những khách sạn cao tầng hùng vĩ với những
thời nhảy nhót suốt thâu đêm, những bãi biển xanh ngát
trùng dương với toán vũ nữ thoát y trên cát trắng. Đồng
Dollar thu nhập từ đó phải chăng đã góp phần làm suy
sụp lương tâm? bóp méo những giá trị đích thực mà bài
giảng đạo đức với vị Thầy đầu bạc bên bảng đen bụi phấn
rơi rơi, những tấm thân gầy gò của thầy còng lưng trên
đống bài gò lại từng nét chữ nguệch ngoạc, cong queo.
Nếu cho đó chỉ là hình ảnh quê mùa của dĩ vãng tầm
thường, nhà quê, thiếu văn minh, khoa học…; mà phải là
những laptop gọn nhẹ, Iphone đầy tiện nghi, áo phạch
ngực, váy sát háng mới là thời đại thì ôi thôi! văn hóa
Lạc Hồng biết bao giờ mới phục hưng để câu cách ngôn
“tiên học lễ, hậu học văn” thuộc lòng trước khi đánh vần
hai chữ Việt Nam.
Để xây dựng một lâu đài tuyệt mỹ trên mảnh đất khô
cằn cần phải có chất liệu tươi mát của cái hồn dân tộc
thật sự đã hình thành từ nhiều ngàn năm trước chứ không
cần phải tìm tói, sáng tạo hay vay mượn ở đâu đâu, nó có
sẵn và chờ đợi ta trao truyền vào não trạng trong tuổi thơ
học đường và áp dụng từng hành vi xã hội. Nếu nghiêm
chỉnh thừa nhận mục đích chính của giáo dục là sự truyền
thụ và đào tạo con người có đạo đức và kiến thức hầu tạo
nên một cuộc sống chung quanh thăng hoa và tươi đẹp
thì thầy giáo chính là kiến trúc sư của tòa lâu đài kiên cố
kia được xây dựng trên cái đức sáng ngời, cái trí minh
bạch và tâm thức trong sáng hiền lương.
Như dòng nước chảy xuôi, như tình thiêng liêng mẫu
tử, vị Thầy chẳng bao giờ mong đứa học trò lễ mễ đáp
36