Page 33 - Chuyến đi biền biệt
P. 33
Chuyến Đi Biền Biệt Nguyễn Hồng Dũng
công cụ kỹ thuật trong tiến trình phát triển xã hội. Nhưng
căn bản của nó chính là câu tục ngữ giản dị, bình dân mà
thật là đúng ý: “không thầy đố mày làm nên” rõ ràng toát
lên những thành tựu sáng chói của Albert Einstien, của
Pythagore, của Mozart có hình bóng vị thầy dày công
nghiên cứu, tìm tòi, âm thầm chỉ bảo phía sau.
Cổ nhân có dạy là “đức thắng tài vi quân tử, tài thắng
đức vi tiểu nhân” ý nghĩa trong việc lấy đức hơn trí thì
cũng đáng thành bậc hiền nhân, ngược lại có trí, có tài
mà thiếu đức, thiếu nhân thì chỉ là hạng đâm thuê, chém
mướn. Nói như vậy chắc không ngoa lắm, bởi lẽ ngay từ
ngày đầu tiên theo mẹ đến trường, tấm bảng đen trên
tường thầy giáo đã chép và đọc từng chữ cho đứa học trò
chưa biết nét a, b là: “tiên học lễ, hậu học văn”. Cái lễ
nghĩa được nói ra đây chính là ngọc báu của trần gian,
cái khiêm cung, lễ phép, thành thật, hòa ái, đi thưa, về
trình với ông bà cha mẹ trong nhà đến bè bạn thân hữu ở
xã hội là nét đặc thù của nhân bản, nhân cách sống dựa
trên công bằng, hợp pháp chứng tỏ một quốc gia hòa
bình, an lạc và phú cường. Sách cổ học tinh hoa có nói
rằng “Không gì cao quý bằng đạo, không gì đẹp đẽ bằng
đức, đạo đức hưng thịnh, tuy làm kẻ thất phu cũng không
hoạn nạn; đạo đức suy vi, tuy làm hoàng đế cũng như
ngồi trên than lửa”.
Mỹ dục là học về cái đẹp của cuộc sống cần chia xẻ,
hỏi han giữa người thân kẻ sơ, sự quan tâm cho vạn vật
chung quanh với tấm lòng bao dung giữa cuộc sống trần
gian đầy sa đọa. Yêu vẻ đẹp thiên nhiên, hùng tráng sanh
ra tâm bảo vệ môi trường, từng ý thức không làm đớn
đau cho những ai hiện hữu bên ta, đem phúc lợi bình an
33