Page 87 - Chuyến đi biền biệt
P. 87
Chuyến Đi Biền Biệt Nguyễn Hồng Dũng
Thời gian dần trôi ghi nhận nhiều cuộc ra đi của
những kẻ quyền quý cao sang nhưng tuổi đời còn quá trẻ.
Steve Jobs là một thiên tài, Đại tá Garaffi là một lãnh
chúa .…đều là những bài học vô giá cả hai nghĩa đen,
trắng để thế nhân có dịp suy gẫm tốt hơn. Cái mà con
người cho là giá trị hóa ra cũng chỉ là ảo mộng phù du,
bao nhiêu trăm tỉ Mỹ kim cũng không mua được một
giây hít vào thở ra thì thù oán, hận thù, tham đắm làm chi
cho thân này bị rút ngắn tuổi thọ?.
Có lẽ tình thương của con người mới duy trì niềm hỷ
lạc qua bao thời đại, vì bất cứ nơi đâu, bất cứ sự việc, bất
cứ con người nào mà thông minh, công bằng, quyền thế,
địa vị tột cùng nhưng thiếu tình thương cũng biến họ
thành gian manh, đanh đá, chuyên chế, kiêu ngạo. Vậy
thì làm sao để có nó đây? Phải chăng chúng ta đang tìm
cách nhồi nhét hay vay mượn đâu đó để chất chứa đầy
quả tim mong manh? Kẻ ngụy quân tử, đạo đức giả
thường hành động như vậy và kết quả chỉ chuốc lấy lòng
ti tiện, nô lệ cho đời và bủn xỉn với gia đình, bằng hữu.
Năm mới đã đến, dặn lòng cẩn trọng phải nổ lực thực
tập hạnh bố thí để trái tim rộng mở; hãy “cho” những gì
mình có với tâm lành, tâm vui, không phân biệt, so đo,
âm mưu, vụ lợi. San sẻ đến kẻ thiếu thốn tạo dựng phước
báu và hạnh phúc bền lâu là nhân và quả, cũng như phiền
não chập chùng của nhân gian khởi từ lòng tham lam,
chấp ngã, thủ đắc, háo danh và vụ lợi lôi kéo. Bấy nhiêu
tâm địa gian ác đó khiến cho con người tranh danh, đoạt
lợi, chỉ biết “nhận” hơn là “cho” ra.
87