Page 31 - Me Toi
P. 31
Bài học bị chết thảm dưới tay ngoại bang bạn hữu qua đám loạn tướng xoán quyền
của Tổng Thống Diệm và bào huynh của ông 1963 đã làm giới lãnh đạo Miền Nam
cúi đầu chấp nhận làm nô lệ mới cho tư bản đế quyền nấp dưới danh nghĩa nhân
đạo…!
Cộng Sản Việt Nam bá đạo cường quyền, lấy anh em mình làm bàn đạp cho chủ
nghĩa hủy diệt dân tộc, độc tôn làm chủ nhân ông trong một nhà tù bao trùm cả
nước …!
Tư bản ngoại nhân dùng kinh tế trói buộc nhược tiểu. Họ có hai mặt nhân đạo và bỉ
ổi, họ dấu tay gây hỗn loạn triền miên cho những nước nghèo nàn để giữ cái vị thế
đàn anh ngồi trên chia phần lợi nhuận trên xương máu dân nhược tiểu …!
Tôi là thế, nhìn lại đời mình với nỗi niềm chất ngất buồn phiền phận bèo trôi, đôi khi
nhìn chân trời xám thở dài nhớ tới làng xưa, bạn cũ và nước non ngàn dặm bên kia
bờ Thái Bình Dương, trong khi đời tôi trôi nổi chẳng bến bờ nào yên.
Tuổi dại đui chột, tuổi thơ cháy xém nửa đời trong bão loạn, tuổi xuân phũ phàng
mang nghiệp chướng nợ nhà chỉ vay không trả, sau cùng nửa đời trốn chạy ra đi…!
Bây giờ tóc bạc sương chiều ôm nỗi nhớ niềm thương
lòng nôn nao hướng về quê cũ…!
Nếu mai tôi chết trên đường lạ
Và nếu đời ai có đoái thương
Xin phủ cho tôi vài chiếc lá
Niệm đời chưa? –thưa có thời gian…!
Tôi nhìn vào web trang kỷ yếu của BMT để tìm bạn cũ, người xưa, và dường như trong
tôi bây giờ thoáng vương lại tình người để nhớ.
Trang nhà kỷ yếu mở xem tên...
Nhìn mặt, tìm người dáng chửa quên,
Ôi sao lòng vẫn như mười tám,
Nhìn mãi hình em, trăng đã lên.
Nửa mảnh trăng sầu gía lạnh căm,
Tìm em nửa kiếp định trăm năm,
Nhưng khi gặp lại thì thôi lỡ..!
Tóc đã bạc mầu, đời oái oăm...!
Cũng đành, thôi thế ôm trăng vỡ...!
Gói lại cuộc tình Diễm Diễm xưa,
Khi nào trở lại con đường cũ,
Tôi trải tình tôi với gió mưa...!
Ban-Mê, tôi hẹn em trường cũ,