Page 130 - No Em Mot Doi
P. 130
Tôi ngạc nhiên hỏi Suriya.
- Ruraya, Thái cảnh sát cũng ăn hối lộ sao? Tôi không
nhìn thấy tài xế có gí lỗi cả.
- Đôi khi cũng có. Nhưng ông ta sẽ có bữa ăn tối vui
vẻ với bạn bè.
- Anh đã có bao nhiêu lần đưa tiền cho cảnh sát?
- Tôi không nhớ, nhưng hơi nhiều.
- Tại sao vậy?
- Bởi vì tôi không muốn họ quấy rối tới khách du lịch
của tôi.
- Ồ.
Calvin và tôi lên xe trực chỉ đường Nakeak Street
sau khi đưa Mỹ Thanh về phòng, và bước vào tiệm Body
Massage. Vừa đặt chân lên tam cấp mắt tôi đã đụng vào ánh
sáng tràn ra từ trong phòng kính, ở trong đó là những cô gái
Thái với thân hình vệ nữ chỉ hai mảnh vải rất nhỏ khiêm tốn
che chỗ đáng che, nhưng những chỗ đã che này vẫn còn
muốn bật tung ra trong sự úp mở cực kỳ hấp dẫn mắt người
đứng ngoài phòng kính. Họ ngồi với đủ thế kiểu để chào
mừng khách thưởng ngoạn thân thể họ trên những băng ghế
bọc da, và sẽ bước ra khỏi phòng kính khi đã có người
khách chọn lựa trong sự mặc cả mua bán với nhóm đầu lậu
bên ngoài phòng kính với giá trên 60 đô cho hai giờ với một
người đẹp.
Đứng trước phòng kính Calvin hỏi tôi .
- Ông thích cô nào trong hồ cá ?
- Tất cả họ đều đẹp.
- Tôi hỏi ông thích cố nào? Cô số 3 hay cô số 10 ?
- Tôi chẳng thích cô nào cả.
- Tôi trả tiền bao ông một lần.
- Không. Nếu ông thích ông cứ việc trọn lựa. Tôi sẽ
chờ ông ngoài phòng uống bia kia.
129