Page 133 - No Em Mot Doi
P. 133
- Truớc 75 Mỹ, Ngụy cũng bỏ bom, chúng tôi có chết
đâu. Đảng CS vẫn thắng Mỹ và ngụy. Khắc nhìn tôi nói.
Tôi quét đôi mắt nhìn Khắc thật nhanh, và thầm nghĩ
trong lòng.
- Tụi mày ngu bỏ mẹ đi. Mỹ cho tụi mày không chiéc
bánh miền Nam, và ông Minh cho tụi mày cái bàn để cắt
bánh. Tụi mày cứ tưởng là thắng. Nhưng sự thật tụi mày đã
thua. Chiếm được thành nhưng không chiếm được lòng dân
là tụi mày thua. Nếu có ngày dân nổi lên tụi mày chạy đi
đâu?
- Sao bây giờ anh không về? Đảng đang cần những
người có tài như anh.
Anh Phong nói.
Tôi liếc xéo Phong, sau đó đưa mắt thật nhanh nhìn vào mặt
cả nhóm Vẹm.
- Tôi mà tài cán gì, chỉ ăn tục nói phét bịp người thì hay
thôi. Các anh mới là người có tài đánh Pháp, đuổi Mỹ bắt
trực thăng Ngụy bằng đôi tay sắt! Mấy anh chờ ai vậy?
Tôi nhanh nhẩu cười hoà trả lời anh Phong trong khi
anh Điền gọi một chai bia Thái cho tôi.
- Chúng tôi chờ anh tổ trưởng trong đó.
- Ồ. Mấy anh đi chơi vui thế này thì còn gì bằng. Sao
các anh không cùng vào một lần có phải khỏi đợi nhau ?
- Không được, anh tổ trưởng bảo phải chờ anh ta ra,
rồi đi ngay, nên tụi này phải ngồi ngoài nhìn mà thèm. Quế
nói.
- Vợ anh có biết không đây? Ở Mỹ vợ mà biết chuyện
này chỉ có bề ly dị.
- Mẹ đếch đi chơi mà để vợ biết thì yếu quá. Cậu đã
có vợ chưa ?
132