Page 136 - No Em Mot Doi
P. 136
Lòng tôi bùi ngùi thuơng cho số phận bèo trôi của
chính mình và tủi cho vận nước ngày một tàn tạ khốn cùng.
Tôi đứng nhìn Beach Road của tỉnh ăn chơi Pattaya
trong sương sớm với ánh đèn vàng đục và đâu đây thoảng
mùi hôi từ cống rãnh và nghĩ tới cuộc sống dường như hai
mặt trong sự nhẫn nhục, cam chịu của người Hà Nội, Sài
Gòn.
Tôi thầm nghĩ trong lòng "Bao giờ Hà Nội nối tay Sài
Gòn để vươn lên vứt bỏ xiềng xích đây. Ngày mai chắc sẽ
không còn những cơn mưa lớn bóng mây như hôm nay."
Tôi tới Sài Gòn bằng chuyến bay VN850 air bus
thuê của Hồng Kông lúc 3.30 chiều và vợ chồng người em
đã mang xe đón chở về nhà. Sau buổi ăn tối với các em, và
đi thăm bà cô, tôi theo bậc thang bước lên sân thượng của 5
tầng lầu để tìm trăng thu Sài Gòn trên đường Hậu Giang gần
chợ Bình Tây, Trăng thu Sài Gòn mây đã che phủ bởi những
cơn mưa nối tiếp nhau, cũng như quê hương đang bị CS
kềm kẹp, Sài Gòn dường như đã mất mùa thu chỉ còn những
con người vật lộn với đói nghèo trước một giai cấp đỏ.
Sài Gòn thực sự chỉ còn mùa thu buồn....
Sài Gòn đón gọi lệ trong mưa
Có phải lòng ta nhớ chuyện xưa
Thương mảnh thu gầy, thu gối mộng
Xót tình xưa cũ mãi đong đưa ....
Viết tại Sài Gòn Sept. 27, 2006
Chinh Nguyên
135