Page 134 - No Em Mot Doi
P. 134
Tôi nhìn anh Khắc người vừa có câu hỏi.
- Tôi có vợ chứ, vợ Mỹ. Ôi thôi vợ Mỹ thì ghê lắm.
Đêm bẩy ngày ba. Tôi bị nó cho ly dị rồi.
- Về Việt Nam lấy vợ, đễ mà. Điền nói.
Trong khi tôi nhìn Điền, bất chợt có người lạ bưóc tới
gần bàn và tất cả bốn người cùng bàn với tôi đều đứng dậy
đi tìm ghế. Tôi cũng đứng lên đưa tay bắt tay người lạ và tự
giới thiệu
.
- Xin lỗi anh, tôi tên Nguyên. Tôi đã chiếm cái ghế của
anh rồi.
Người lạ ngồi xuống chiếc ghế vừa được Khắc mang tới
bên cạnh tôi, anh ta nói.
- Tôi tên Châu. Giám đốc Ngân Hàng Nông nghiệp
một tỉnh tại miền Trung.
- Ồ, Hân hạnh đuợc gặp anh Châu, Không, ông Giám
Đốc mới đúng.
Sau khi tôi được nhóm bốn người chia nhau nói về
tôi cho Giám Đốc Châu nghe, anh Châu nhìn tôi như dò xét,
tuy nhiên tôi vẫn thản nhiên thả những lới nói không chết ai.
- Xin lỗi quí vị nghe. Tôi có gì lỗi bỏ qua cho nghe. Cứ
gặp người Việt là tôi mốn kết thân vì cùng anh em mà. Tuy
nhiên sẽ có ngày tôi về lại Việt Nam và sẽ kiếm mấy anh.
Nếu mấy anh cho địa chỉ.
Giám Đốc Châu không biết nghĩ sao, móc trong túi ra
miếng giấy viết nhanh địa chỉ của anh ta và đưa cho tôi.
- Nếu sự thật anh muốn về làm ăn hay về ăn chơi cũng
đuợc, anh nhớ cầm địa chỉ này tìm tôi. Bây giờ chúng tôi
phải đi ngay không ở lâu được nữa.
Tôi cầm miếng giấy có địa chỉ của giám đốc Châu, chợt
nghĩ.
133