Page 22 - No Em Mot Doi
P. 22
- Xe bác ở đâu cháu đưa bác tới để chờ con bác.
- Tôi làm gì có xe, tôi đi xe bus. Con tôi đi làm hết rồi.
Bác Hoàng lắc đầu trả lời.
- Vậy bác ở đâu? Bác biết lối về không?
- Tôi ở gần đường Bolsa và Magnolia, tôi tìm chỗ xe
bus, anh biết chỗ xe bus đậu rước khách không? Anh dẫn tôi
tới đó nghe.
Tôi dừng lại nhìn bác Hoàng, và nhìn vào cửa chợ để
xem Mỹ Thanh đã ra chưa, trong khi bác Hoàng nhìn tôi
hỏi.
- Anh không muốn dẫn tôi đi tìm trạm xe bus à?
Tôi lắc đầu.
- Đâu có, cháu sẽ dẫn bác tới trạm xe bus, nhưng chắc
chắn bác biết đường về và xuống xe bus hay không?
- Tôi biết số xe bus chạy về Bolsa, số 636. Anh cứ dẫn
tôi tới là tôi biết đường về.
Tôi dẫn bác Hoàng trở về chỗ xe tôi đậu chờ Mỹ Thanh.
Tôi mở cửa xe và giúp bác luồn người ngồi vào trong xe.
Tôi nói với bác Hoàng, sau khi bác đã yên vị.
- Cháu sẽ đưa bác về ngã tư Bolsa và Magnolia, nhưng
cháu còn chờ vợ cháu ra đã, bác ngồi trong xe tránh lạnh
nghe.
Mặt bác Hoàng tươi hẳn lên, bác ôm lấy tay tôi .
- Trời phù hộ, tôi gặp phật sống.
- Trời đất. Bác nói gì lạ vậy? Cháu thấy bác già như
mẹ cháu, nên giúp bác về nhà thôi, có gì đâu. Cháu sợ bác
lạc trong thời tiết lạnh, Nếu bị bệnh thì khổ cho bác và cho
anh chị con bác.
Mặt bác Hoàng nặng chũng buồn.
- Tôi có con mà như không. Tôi làm cái gì cũng một
mình, chúng nó chẳng giúp gì được cả. Ở xứ Mỹ này tuổi
già khổ thật.
- Chắc các anh chị con bác bận làm ăn.
21