Page 321 - Ca Dao Thoi Cong San quyen 3
P. 321
Vũ Ngọc Đĩnh-Chinh Nguyên
người có một con mắt bên trong và một cái tai bên
trong từ nhỏ. Để quan sát, nghe ngóng những người
khác họ yêu mình hay ghét mình. Càng lớn tuổi cái
khả năng tự xét mình của tôi càng sắc nhọn. Và tôi đã
nhận ra cái lợi của phép giấu mình. Trang Tử đã nói:
Con chim bay cao thì tránh được tên, được bẫy, con
chuột đào hang sâu thì tránh được cái hoạ bị khói
hun.
16.
Khi tôi nói, tôi sống và viết cũng thoái mải, vui
vẻ trong một chế độ chuyên chế về tư tưởng cứ như
là người nói dối, lại nói dối một cách trơ tráo, sống
sượng. Nhưng đó là lời nói thật, không thật với nhiều
người nhưng với tôi là thật. Tôi được thay đổi số
phận từ cuộc cách mạng Tháng Tám năm 1945. Chín
năm đánh Pháp với nhiều người là rất dài, với tôi lại
rất ngắn vì tôi được sống trong niềm vui, trong những
cái khác thường và cả trong nhiều hi vọng. Nhiều anh
trong cơ quan tuyên huấn của quân khu đều xuất
thân từ các gia đình viên chức nhỏ, địa chủ nhỏ,
được ăn học đàng hoàng đến hết bậc cao đẳng tiểu
học đã có những thói quen, những nền nếp của cuộc
sống thị dân từ nhỏ. Họ rất thích quan sát những
phản ứng của tôi khi phải đối mặt với mọi thiếu thốn
của cuộc sống kháng chiến. Vì nhìn ngoài tôi như một
thư sinh con nhà quý tộc chưa từng biết cái thiếu cái
khổ là gì. Những việc làm rất tự nhiên của tôi đều
được đánh giá phải có nhiều nghị lực, nhiều quyết
tâm mới làm được thế. Tôi vẫn sống như xưa kia,
ngày xưa thì bị chê bị chửi, bây giờ lại được khen,
được tuyên dương, người cứ lâng lâng như nhập
đồng, còn biết cái thiếu là gì cái khổ là gì. Nếu so
sánh thì trước kia tôi chỉ là con số không, còn bây giờ
tôi đã có một cái tên ký dưới các bài báo, đã được
320