Page 56 - DS2020-Final4
P. 56
con. Tịnh Thủy bị bế tắc trong cuộc sống khó khăn, nên đành
kết thân với một người nước ngoài, mong có cơ hội ra đi tìm
đường gây dựng tương lai cho con trai, và tìm điều kiện tốt
nhất chữa bệnh cho mẹ già.
Anh Đốc đặt tên Hồ Tích Tịnh Thủy cho con gái đầu
lòng chắc là mong cho con mình sẽ có được cuộc sống êm ả,
phẳng lặng như mặt nước hồ thu. Nhưng thực tế lại là thân
gái dặm trường, còn trẻ mà đã phải trải qua nhiều sóng gió
trong đời sống tình cảm thiếu hạnh phúc!
Lúc chia tay chị Hoa chúng tôi bồi hồi, bịn rịn, có linh
cảm như đây là lần cuối gặp nhau. Mà đúng vậy, sau đó liên
lạc qua điện thoại thưa dần rồi mất hẳn. Có lẽ gia đình ba
người thuộc ba thế hệ đã ra đi và đến được miền đất hứa rồi.
Cầu mong chị Vương Thúy Hoa và con, cháu được vạn sự
an lành nơi đất khách quê người.
# # #
2. “Răng mi dám…”
Năm 1997 tôi được nghỉ hưu sau 35 năm phục vụ trong
ngành giáo dục. Quyết định cho nghỉ hưu khiến tôi một
thoáng buồn lòng: thâm niên lên bục giảng của tôi chỉ có 5
năm, từ 1975 đến 1980, là thời gian tôi còn ở lại trường Lý
Tự Trọng. Từ 1980 đến 1997, 17 năm làm việc văn phòng
tại Sở Giáo dục và Công ty Sách – Thiết bị Trường học
không được tính thâm niên giảng dạy. Còn 13 năm làm việc
tại Trung học Võ Tánh trước 1975 – 13 năm hạnh phúc nhất
trong đời làm thầy của tôi, đầy ắp tình đồng nghiệp nghĩa
thầy trò, 13 năm biết bao ân tình – không có trong suy nghĩ
của chế độ mới!
Dù sao thì tôi cũng đã được tự do, được giải thoát khỏi
những công việc hành chánh nặng nề nhàm chán: không còn
nữa những lớp bồi dưỡng nghiệp vụ Thư viện dài hằng tuần
lễ, những đợt kiểm tra chuyên môn và cơ sở vật chất thư viện
trường học ở Cam Ranh, Khánh Vĩnh, Diên Khánh, Nha
56 Đặc San VT-NTH/HT NT (2020 @ San Jose, Cali ?)