Page 57 - DS2020-Final4
P. 57
Trang, Ninh Hòa, Vạn Ninh, đến tận Tuy Hòa, Tuy An,
Đồng Xuân (lúc còn tỉnh Phú Khánh); không còn nữa những
đợt sơ kết, tổng kết về phong trào xây dựng thư viện, về công
tác in ấn và phát hành sách giáo khoa tại các phòng Giáo dục,
các sở Giáo dục các tỉnh Tiền Giang, Long An, Đà Lạt, Sài
Gòn, Đà Nẵng, Hà Nội. (Có được chút an ủi ấm lòng là khi
về công tác tại các trường ở xã, huyện tôi được gặp lại nhiều
học trò cũ của Võ Tánh, nay đã là giáo viên, hiệu trưởng, cán
bộ phòng Giáo dục, …)
Được nghỉ hưu là được ở nhà thường xuyên với gia đình,
phụ giúp vợ tôi theo dõi việc học tập của các con, chăm sóc
nhà cửa, … những công việc mà bao nhiêu năm qua tôi đều
khoán hết cho người vợ hiền ốm yếu nhưng rất đảm đang, để
chỉ biết tập trung làm tốt công tác của nhà nước! Giờ đây,
mỗi ngày tôi có thể đưa đón con đi học, đưa đón vợ đi chợ.
Những chiều đẹp trời có thể đưa cả nhà ra phố, dạo biển.
Hạnh phúc vô cùng!
Có một lần tôi đưa nhà tôi đến chợ Xóm Mới. Vừa dừng
xe gần góc đường Võ Trứ - Ngô Gia Tự, bỗng nghe sau lưng
có giọng nữ lên tiếng: “Này Út, răng mi dám giành độc
quyền thầy của bọn ni, hử?” Tôi quay người lại. Người vừa
lên tiếng chào tôi: “Dạ chào thầy”, rồi chỉ nhà tôi nói tiếp:
“Út giành độc quyền thầy của lớp tụi em đó thầy”. Tôi chưa
kịp phản ứng thì Út đã cười, nói: “Diệu Phước! Chào thầy
rồi, sao không chào cô hả, đồ quỷ?” Rồi hai cô bạn cũ vui
vẻ xáp lại chuyện trò.
Thật lòng, lúc đó tôi chỉ thấy Diệu Phước trông quen
quen, đã gặp đâu đó. Về nhà, tôi lục “Hồ sơ mật” ra tìm hiểu
(hồ sơ được thu thập từ năm 1962, năm tôi vào trường Võ
Tánh, đến năm 1980, năm tôi rời Lý Tự Trọng), mới nhớ:
Năm học 1965 – 1966 tôi có phụ trách lớp đệ nhất A3 gồm
24 nữ sinh và 30 nam sinh; Diệu Phước thuộc nhóm 6 học
sinh giỏi Pháp văn nhất lớp nhất A3 là Võ Thị Diệu Hằng,
Đặng Thị Minh Nguyệt, Phan Thị Diệu Phước, Lê Thị Hồng
Đặc San VT-NTH/HT NT (2020 @ San Jose, Cali ?) 57