Page 58 - DS2020-Final4
P. 58
Nữ, Đỗ Thị Lê Vân và Trần Thị Yến (toàn nữ sinh). Cần nói
thêm: Nhất A3 năm đó còn có một thành viên đặc biệt, rất
có cá tính, sau này dạy văn cấp 2 nổi tiếng, là chị Vũ Thị
Mỹ, phu nhân của giáo sư triết Võ Túc.
Về đối tượng khiếu nại của Diệu Phước là Huỳnh Thị
Út, tôi có được trích ngang như sau: Út đã thi vào học lớp đệ
thất Võ Tánh từ năm 1959, cũng như Diệu Phước; sau đó
chuyển qua Nữ Trung học mới thành lập, học đến năm 1964
thì chuyển lên Đà Lạt học trường Bùi Thị Xuân và đậu tú tài
tại đây. Năm 1967 Út trở về Nha Trang, đã xin được việc
làm tại Đài phát thanh, nhưng mẹ Út bảo ở nhà, lo rèn luyện
nữ công gia chánh để chờ ngày lấy chồng! Sau này, lúc đã
về với tôi, và cha mẹ Út đã quy thiên, mỗi lần nhớ về mẹ, Út
thường bùi ngùi tâm sự: “Bà già kỳ lắm, cứ nhắc hoài câu
nói: ‘Con gái đến tuổi cập kê mà giữ trong nhà cũng giống
như giữ trái bom nổ chậm, lo lắm!’, như mạ muốn đuổi em
đi vậy!”. Chúng tôi không có con gái, nên không sợ có bom
nổ chậm trong nhà!
Út ở nhà, rảnh rỗi quá đâm buồn, bèn cùng nhóm bạn rủ
nhau học thêm ngoại ngữ. Ông Tơ Bà Nguyệt khéo dẫn lối
chỉ đường cho họ ghi tên vào danh sách học viên lớp đệ nhất
ABC trường Văn hóa Quân đội, hoạt động vào ban đêm và
ngày chủ nhật tại trường Nam Tiểu học (nay là trường Trung
học Phổ thông Nguyễn Văn Trỗi), là lớp tôi phụ trách. Duyên
số cho tôi gặp được Út và đã thuyết phục được cô ấy trở
thành người bạn đồng hành cùng tôi đến trọn đời.
Trở về năm học 1965 – 1966: Út không học lớp nhất A3
Võ Tánh, nên không thể nói Út giành độc quyền thầy của
nhất A3 Võ Tánh như lời Diệu Phước khiếu nại. Theo ngôn
ngữ tòa án, có thể kết luận: Tội danh (giành độc quyền)
không thành lập.
Điều đáng ghi nhận là sau lần khiếu nại không thành
công, tình bạn thời áo trắng giữa Diệu Phước và Út ngày
càng sâu đậm, thắm thiết, thể hiện qua nhiều lần thăm viếng
58 Đặc San VT-NTH/HT NT (2020 @ San Jose, Cali ?)