Page 128 - NRCM2
P. 128
NHẬN RA CHÍNH MÌNH - QUYỂN II ĐỨC THANH
vào lòng yêu ghét của vua, sự tật đố, tị hiềm của bạn bè. Một - Thưa đại quan, con nít lên ba nói được, nhưng ông lão sáu
chiếc ghế được kê trên đầu lưỡi của thiên hạ thì làm sao bì được mươi chưa chắc làm xong… Ngài có thấy như thế không?
với sự vững chắc của cội cây này được… Có phải thế không? Bạch Cư Dị lại im lặng cúi đầu.
Bạch Cư Dị nghe nhà sư nói, chỉ im lặng cúi đầu. Giây lâu, Ông bắt đầu học đạo với thiền sư Ô Sào từ đó. Người ta kể
vị quan lão mới cất tiếng hỏi: rằng, dưới sự dẫn dắt của thiền sư “Tổ quạ” không bao lâu vị đại
- Thầy có thể cho tôi biết thế nào là đại ý của Phật pháp quan này “hoát nhiên đại ngộ”. Chuyện kể chỉ có thế, còn việc
chăng? ông đại ngộ cái gì chúng ta đành chịu vậy. 92
Thiền sư đáp liền: E. Tứ vô lượng tâm là Tịnh độ của Bồ-tát
- Không gì dễ bằng câu hỏi này. Ðại quan hãy nghe tôi trả a. Tâm từ
lời đây, đó là: Từ là lòng ban vui cho chúng sinh, tâm từ là tình thương
“Chư ác mạc tác vị tha cao cả, đem niềm vui đến cho muôn loài mà không cần
Chúng thiện phụng hành phải được trả ơn. Nó là một thứ tình thương vô điều kiện vượt
lên trên lòng vị kỷ tư lợi, như bố thí một bát cơm cho người lỡ
Tự tịnh kỳ ý
đường đói khát, giải cứu một con vật bị rơi xuống nước,… mà
Thị chư Phật giáo.” không có tâm mong cầu được đền đáp, bởi việc làm của họ chỉ
Nghĩa là: đơn giản là sự rung động của một con tim đong đầy tình yêu
Các điều ác chớ làm thương.
Các điều lành vâng giữ Lòng yêu thương con cái, ông bà, cha mẹ, vợ chồng… là
loại tình thương có điều kiện; do những cái đó là sở hữu của
Tự thanh lọc ý mình
ta, như con ta, ông bà ta, cha mẹ ta,… nên không được gọi là
Ðó là lời Phật dạy.
tâm từ.
Bạch Cư Dị nghe xong bảo: Lòng yêu thương bạn bè, không được coi là tâm từ, bởi
- Những lời thầy vừa nói ra, con nít lên ba cũng nói được.
92 “Ô Sào… chịu vậy” Truyện cổ Phật giáo, tập 3, trang 239 đến 241, Minh
Thiền sư mỉm cười: Chiếu sưu tập, Nxb Tôn giáo 2013.
126 127