Page 130 - NRCM2
P. 130

NHẬN RA CHÍNH MÌNH - QUYỂN II                             ĐỨC THANH


 ta yêu thích, quan tâm người là muốn người cũng phải  quan   chia sẻ những xúc cảm đau đớn, những nỗi khốn khổ, bất hạnh
 tâm chăm sóc ta lại như vậy. Mình tử tế với họ để duy trì quan   của họ.
 hệ thân mật với nhau, không dám làm họ giận, sợ mất bạn bè.   Tâm bi đừng hiểu lầm với lòng thương hại, như thấy cảnh
 Lòng thương yêu mà có sự bám víu, có điều kiện như thế thì   khổ của người, mình khởi một niệm tội nghiệp cho họ.
 không là tâm từ.
               Tâm bi là m t trạng thái xúc cảm đã thực sự hiện hữu trong
 Lòng yêu thương được gọi tâm từ nếu đơn thuần chỉ là   tâm, bởi ta cảm thông, thấu suốt nỗi khổ đau của người.
 việc cho đi, cái hành động này được thực hiện với tâm hoan hỷ,
 với niềm hạnh phúc dâng trào khi được phụng sự mà không   Khi mà tâm ta dấy lên một cảm xúc chân thành cho ai đó,
 mong đợi người báo đáp lại. Ta cho tất cả hơi ấm của trái tim   cảm thông sâu sắc với những nỗi khó khăn, những gì bất hạnh
 mình với ước muốn họ được tốt hơn, chẳng cần nghĩ đến ngày   đến với họ, thì sự thương cảm về họ cũng tự nhiên tràn ngập
 mai họ có đối xử tệ bạc với mình không? Nếu không có mong   trong trái tim ta.

 đợi sự tri ân ở tha nhân thì niềm hạnh phúc sẽ mãi mãi trong   Tâm bi sẽ trở thành một tình cảm xuất phát từ trái tim,
 tâm hồn ta. Một tác ý mong chờ sẽ làm tâm khổ đau, xúc tình   bao la rộng lớn, không có bến bờ khi ta thật sự thông cảm được
 phiền não này tạo ra từ chính cái tâm mong cầu của ta; tha nhân   nỗi khốn khổ, bất toại nguyện của toàn thể nhân loại trong cõi
 chỉ góp thêm cái duyên bên ngoài thôi, khổ đau thực sự nằm ở   Ta-bà này. Ta nên biết thông cảm, bởi nỗi đau của họ là một
 cái tâm cho đi mà có kèm điều kiện của mình mà ra.  phần trong nỗi đau chung của loài người. Một khi đã có sự cảm
           thông thì sự yêu thương, cứu khổ với tha nhân lúc nào cũng
 Lòng yêu thương được xem là tâm từ, nó là tình thương
 bao la, vô bờ bến đến các loài hữu tình, song song đó, nó còn   hiện hữu trong lòng mình. Lúc này, ta không còn phân biệt phải
           cảm thông với người này, không cảm thông cứu khổ đối với
 trải rộng đến cả những đối tượng mà trước kia ta cảm thấy rất   người kia, bởi trái tim ta đã tràn ngập tình thương, trách nhiệm
 khó thương nữa. Đây không phải là một việc khờ dại, bởi người   giúp đỡ cho họ mà không cần một sự trả ơn.
 ta rèn luyện lòng yêu thương hướng đến tha nhân đến mức
 quên cả chính mình, như thể trái tim sinh ra chỉ để được yêu   Hình tượng biểu trưng cho tâm hạnh từ bi là Bồ- tát Quan
 thương mà thôi.   Thế Âm. Ngài không phải là tướng nam hay nữ, bởi Ngài chính
           là hiện thân của lòng đại từ, đại bi, khoan dung vô lượng. Người
 b. Bi     ta  tạc  tượng  Bồ-tát  với  hình  dạng  thân  nữ,  ví  như  lòng  mẹ

 Bi là lòng cứu khổ chúng sinh, tâm bi là sự cảm thông,   thương con bao la vô bờ bến. Tịnh bình cầm trên tay Bồ-tát


 128                                    129
   125   126   127   128   129   130   131   132   133   134   135