Page 139 - NRCM2
P. 139

NHẬN RA CHÍNH MÌNH - QUYỂN II                                                                                                     ĐỨC THANH


               Chàng không dám ngó lên nhìn đức Phật, đôi mắt e dè dán                            + Pháp thí:
           chặt xuống mặt đất. Chàng nghĩ sẽ không nói dối, quyết thú                             - Chia sẻ những đạo lý, nghề nghiệp, kỹ năng sống của thế
           thật với Phật những điều xảy ra trên đường đi.                                    gian đến người gặp khó, để họ có đời sống an lành. Như chỉ dạy

               - Bạch Thế Tôn! Hôm nay con có lỗi nặng vô cùng... và                         văn hóa hay nghề nghiệp chân chính nào đó để họ kiếm sống.
           tiếng chàng rứt lại nhỏ dần như tắt nghẹn...                                      Dùng lời lẽ chân thật đúng đạo lý để khuyên bảo những người
                                                                                             còn si mê, những người lầm đường lỡ bước để họ có nhận thức
               Ðức Phật ôn tồn khuyến khích như thường lệ:
                                                                                             đúng đắn, từ đó có cuộc sống hạnh phúc an lạc. Ví dụ: gặp
               - Hôm nay phải phiên con đem cơm cúng dường Như Lai                           người nghiện rượu, ma túy, cờ bạc, ta khuyên nhủ họ từ bỏ, để
           đó không?                                                                         gia đình hạnh phúc. Gặp một cặp vợ chồng tranh chấp với nhau

               - Bạch Thế Tôn!...                                                            đến nỗi phải ly dị, con cái bơ vơ. Ta dùng tâm chân thật hòa giải
                                                                                             cho họ được hàn gắn lại, dạy họ một kỹ năng sống tốt, bảo vệ
               Tiếng chàng nức nở trong nước mắt.                                            hạnh phúc gia đình, đây cũng là bố thí  pháp an lạc cho người.
               - Xin Ngài thứ lỗi cho con. Vừa rồi trước tịnh xá, con gặp                         - Chia sẻ những pháp xuất thế gian, như hướng dẫn người
           con chó ghẻ đói lả, con lú lẫn quên mất giờ trai của Thế Tôn,                     khác phương pháp tu tập đúng như lời Phật dạy, để họ giải thoát
           con lỡ đem bình bát thức ăn cho con chó ăn hết. Tội con xuẩn                      sanh tử. Tham gia truyền bá chánh pháp bằng việc ấn tống kinh

           ngốc, vô lễ nặng nề không biết ngần nào.                                          Phật đến được với nhiều tầng lớp, nhiều nơi xôi hẻo lánh còn

               Bất chợt, một vùng hào quang giữa đôi mày Ðức Phật                            chưa biết về Phật Pháp.
           phóng ra sáng ngời khắp tịnh xá, giống như những hôm Phật                              + Vô úy thí: là công việc làm cho người khác an tâm, không
           lên pháp tòa sắp giảng nói một thời Kinh trọng yếu. Tiếng Ngài                    còn sự sợ hãi, bất an thông qua những hành động, cử chỉ, thái
           ngân vang, từ ái tròn đầy:                                                        độ, tính cách của ta biểu hiện trước một sự việc nào đó. Như
                                                                                             gặp những người bên cạnh xôn xao, lo lắng sợ hãi một việc gì đó
               - Mùa hạ này, Như Lai muốn cho các con biết, chỉ có hôm
           nay Như Lai thọ dụng một bữa cúng dường rất thanh tịnh của                        quá độ, do ta có được cái tâm thanh tịnh, không xao động đối
                                                                                             với ngoại cảnh; mọi người nhìn vẻ mặt an nhiên, bình thản toát
           một vị đại thí chủ, đầy đủ Pháp vị trong một bữa cúng dường.” 95
                                                                                             ra trong ta, họ sẽ thấy bớt sợ hãi theo. Tức là vô hình chung, ta

           95  “Thuở Đức…cúng dường” Lược trích truyện: Bát cơm cúng dường -Truyện cổ        không có tác ý, nhưng sự bình tĩnh có được từ tu tập như đã ban
           Phật giáo, tập 2, trang 235 đến 238, Minh Chiếu sưu tập, Nxb Tôn giáo 2013.       bố cho họ một pháp an lạc.


                                        138                                                                                139
   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144