Page 193 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 193
đời.
Thế rồi tôi được làm quen với Thiền, trước buổi
tụng kinh lắng lòng thanh tịnh ngồi thiền mười lăm phút
dưới sự hướng dẫn của Thầy, tập trung theo dõi hơi thở.
Ban đầu tâm còn bị lôi kéo đi lang thang về nhà hay đi
đâu đó, nên chỉ theo dõi hơi thở khoảng năm phút, sau
đó sắp đặt những công việc sẽ làm. Dần dần mỗi lúc một
khá hơn tâm biết dừng lại an trú chiếu soi bằng phương
pháp Thiền không hẳn tại Chùa, mà bất cứ ở đâu, nơi
nào, trong lúc nấu bếp, làm việc công sở… mới mong
cứu giúp mình tìm được sự hoá giải những rối nùi còn
ẩn chứa tồn đọng.” Only one book is worth reading : the
heart”( chỉ có một cuốn sách đáng đọc nhất, đó là tâm
của chính mình) câu danh ngôn hay của Thiền Sư
Ajahn.
Mỗi trưa nơi tôi làm việc, thường lấy giờ lunch
đi bộ tìm thư giãn đầu óc vì công việc quá ngập đang đè
nặng cảm tưởng như khó thở. Con đường này vào mùa
thu thật đẹp, hai hàng cây đổi màu lá vàng thơ mộng,
dẫm bước trên xác lá xào xạc, tôi quên những xấp giấy
order khách hàng ứ đọng, hít thật sâu, thở ra thong thả
nhẹ nhàng, lòng rung động nhớ tới mấy câu thơ của Lưu
Trọng Lư:
Em không nghe rừng thu.
Lá thu kêu xào xạc.
Con Nai vàng ngơ ngác.
Đạp trên lá vang khô...”
Mùa hạ bóng cây xanh tỏa mát, những vạt nắng
chiếu lung linh mấy bụi hoa dại bên lề, biết ý thức loài
hoa đang nở, tô điểm thêm màu sắc làm tươi dịu ánh
188