Page 194 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 194
mắt của kẻ đang thưởng hoa ngây ngất. Trời mưa che
dù bước chậm rãi nhìn xuống mặt đường ngắm bóng
bóng nước vỡ, hay nhìn lớp mưa mù trước mặt, biết tận
hưởng cái thú đi dưới mưa trong phút giây hiện tại:
Mưa yêu bông hoa đời.
Mưa yêu biết bao người.
Mưa không biết hững hờ.
Mưa thương lúa bơ vơ.
Mưa yêu lúa mong mưa từng giờ...” (Văn Phụng)
Lúc lái xe trên đường, bất ngờ thấy có tai nạn,
sửa đường hay kẹt xe, có lúc xe dừng hẳn hay chạy rà
rà, tôi cố gắng tiêu diệt cái tâm chán nản uể oải, hít sâu
thở ra, quán chiếu cảnh làm ruộng giữa trưa nắng gay
gắt của người dân hiền trên mảnh đất quê hương, hay
mùa đông băng giá những mẹ già gánh hàng rong đi bán,
cái tâm mạnh mẽ vượt lên trên sự mệt nhọc cũng như
không còn chú ý đến hiện tượng trước mắt. Đi làm giấy
tờ hoặc đến văn phòng vì làm việc tắc trách của nhân
viên để lạc hồ sơ, ngồi đợi mấy tiếng đồng hồ, theo dõi
hơi thở để dành sự bình thản thắng lòng bực bội. Gặp
điều tai tiếng bị vu oan giá họa, vận dụng thiền định,
xua đuổi sự buồn phiền bằng suy nghĩ “kiếp trước có
chọc người, kiếp này người ghẹo lại hãy vui vẻ trả
nghiệp”. Được thua, thắng bại, giàu nghèo, danh vọng,
nếu người được tốt đẹp mọi mặt, nên hiểu người ta đã
dày công đức tu tập từ nhiều đời trước, muốn được vậy
phải biết tu ngay từ bây giờ gầy dựng, tích lũy tạo nhiều
điều tốt. Tiêu pha không phung phí sang trọng, đừng để
hụt hậu khi nhớ cảnh đói bên Phi Châu, Ấn Độ hay trên
quê hương Việt Nam, và tìm cách san sẻ trong khả năng,
189