Page 196 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 196
mệt nhọc tôi đã đi thiền hành, vận dụng hơi thở và theo
dõi, từ từ thấy thần hồn tỉnh táo và niệm Phật liên tục,
sau đó cảm nhận sự lưu thông huyết mạch, để rồi biết
quý sự sống, biết yêu thương mọi loài, mọi cảnh trong
từng cảm niệm của hơi thở, biết ta là ta, cái ta đang hoà
hợp cùng trời mây xanh ngát, muôn chim ca hát réo rắc,
hoa khai nở nhuỵ vang dậy hương thơm cho nhân gian
thưởng thức. Cám ơn trời đất hiện hữu cùng tôi trong
mỗi bước đi thong thả. Từ đó nghiệm ra Thiền là hoà
hợp với chánh pháp để rèn luyện, ứng dụng vào đời sống
như một chân tu đã nói “Khi hành giả thực hành thiền
trong các oai nghi thì sự an lạc mà hành giả có trong một
giờ phải được tỏa rạng và ảnh hưởng trong suốt hai
mươi bốn giờ chứ không phải chỉ trong lúc đang ngồi
thiền. Chúng ta phải thực tập như thế nào để không còn
thấy ranh giới giữa lúc ngồi thiền và không ngồi thiền
thì sự thiền tập mới thực sự mang lại lợi ích...”
Tôi luôn nhẩm bài kệ mỗi lúc hành Thiền:
Sống
Sống không giận, không hờn, không oán trách
Sống mỉm cười với thử thách chông gai
Sống vươn lên, theo kịp ánh ban mai
Sống chan hoà, với những người chung sống
Sống là động, nhưng lòng luôn bất động
Sống là thương, nhưng lòng chẳng vấn vương
Sống yên vui, danh lợi mãi coi thường
Tâm bất biến, giữa dòng đời vạn biến
Miệng đọc để đưa vào nội tâm, quán chiếu và
thanh lọc tham đắm, sân si, chấp ngã trong con người
hầu tìm sự thanh thản tâm hồn đạt đến sự an lạc.
191