Page 200 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 200

Tuoåi Hoaøng Hoân





                                                              Đỗ Dung




                     Bà Phiên kéo rèm, mở tung hết các cửa sổ cho
              nắng sớm ùa vào phòng.  Nắng Tháng Ba vàng tươi,
              trong trẻo.  Đúng là Nàng Xuân đã tới, đã xua đi những
              u ám, xám ngắt của những ngày tháng mùa đông lạnh
              lẽo. Bước ra vườn sau, bà vươn vai, hít thật sâu cho
              không khí trong lành  của buổi  ban mai tràn vào đầy
              buồng phổi. Trời đẹp qúa, mấy cây cải Nhật như đang

              say sưa tắm nắng, cây cối đã hồi sinh.  Những hột kinh
              giới, tiá tô, húng quế, húng lủi, dấp cá... rơi xuống từ
              mùa trước nay đã nẩy mầm cho ra những cây con bé li
              ti.  Những chùm nụ hồng bé tí đã ra đầy trên giàn, mấy
              cành  Quỳnh  điểm  những  nụ  hoa  xinh  xinh  bằng  đốt
              ngón tay út. Nhìn qua hàng rào, rặng cây Dogwood sau

              nhà đơm đầy nụ trắng thanh khiết, gió nhè nhẹ, không
              gian thoang thoảng thơm như hương hoa Lài, hoa Ngọc
              Lan.
                     Bà Phiên đứng xoay lưng về phiá mặt trời cho
              mắt khỏi chói và nắng không rát mặt, bắt đầu vẫy tay
              tập Dịch Cân Kinh.  Bà thủng thỉnh đếm, hết một ngàn
              cái vẫy, bà ngồi xuống chiếc ghế bành, xoa bóp chân

              tay. Tiếng ông Phiên vọng ra từ sân trước: “Bà đâu? Bà
              đâu?”, ông chạy ra sân sau nhìn thấy bà thì hạ giọng thì



                                                                    195
   195   196   197   198   199   200   201   202   203   204   205