Page 262 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 262
nhìn lên bức tượng đức Quán Thế Bồ Tát, và cầu xin,
ngài rủ lòng thương xót cứu cho chốn này thoát khỏi tai
nạn bị hủy diệt... Đức Quan Thế Âm Bồ Tát, đã chỉ dẫn
trong cõi thế giới này tất cả đều lưu chuyển biến dịch,
không có gì có thể gọi là thường trụ bất biến. Có sinh ắt
phải có diệt, có thành ắt phải hoại. Ngôi chùa này đã đến
giai đoạn sắp bị hủy hoại thì cũng là luật vô thường mà
thôi. Kiếp sống của bông hoa cũng như vậy, không thể
ra ngoài bốn thời kỳ “thành, trụ, hoại, không” Thay vì
lo lắng kéo dài kiếp sống, người hãy cố gắng ý thức tính
chất vô thường và nhận thức thực tướng của sự vật.
Đức Quan Thế Âm nói tiếp với loài hoa vô danh.
Lành thay, con đã phát một hạnh nguyện vô ngã, lợi tha
rất lớn, từ nay ta đặt tên cho con là Tuyết Liên Hoa, một
giống sen vô cùng quý báu chỉ mọc tại xứ Tây Tạng và
những kẻ nào ngửi được mùi hương của con cũng đều
phát tâm tinh tấn tu hành để thoát ra khỏi vòng sinh tử
luân hồi. Câu chuyện về loài hoa Tuyết Liên Hoa đã để
lại trong lòng người đọc nhiều suy tư. Cũng như câu
chuyện của Thiền Sư Lạt Ma Kalzang (Tây Tạng)
Lạt Ma Ngawang Kalzang nhập thất đã hơn mười hai
năm trong một hang đá hẻo lánh. Không ai biết ngài là
ai, không ai nghe đến tên ngài. Ngài chỉ là một trong
hàng ngàn tu sĩ sau một thời gian tu học trong tu viện đã
phát nguyện tu nhập thất. Thế gian đã quên ngài nhưng
ngài không quên thế gian. Ngài đã đạt đến trạng thái tâm
vô phân biệt, không còn thấy thế gian và ngài có tâm
nguyện khác nữa. Nếu có quên thì có lẽ ngài đã quên
chính mình, đã đạt đến trạng thái Vô Ngã (egolessness)
257