Page 263 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 263

hòa đồng với bản thể của mọi vật, mình và mọi vật đều
          là một.
                 Trong lúc tu thiền, chỉ có một vài thú rừng đến
          quấn quýt chung quanh còn ngoài ra tất cả hoàn toàn

          vắng lặng. Gần như không ai đặt chân đến khe núi hiểm
          trở hoang vu này vì đường vào khe núi đã bị đá đổ xuống
          lấp kín lối vào. Đêm hôm đó, một luồng sét ở đâu bỗng
          xẹt trúng tảng đá, đánh bật nó qua một bên...
          Hôm  sau,  một  người  chăn  dê  đi  ngang  qua  khe  núi.
          Đang mải miết đi, bỗng anh nghe thấy tiếng mõ nhịp
          đều đặn, thỉnh thoảng lại điểm một tiếng chuông. Lúc
          đầu, người chăn dê hoảng sợ, vì tại sao giữa chốn hoang

          vu thế này lại có tiếng mõ? Mà âm thanh nghe sao lâng
          lâng thoát tục không giống như những tiếng mõ thông
          thường. Trí tò mò thúc giục anh lần bước theo tiếng mõ
          vào khe núi cho đến khi đến trước một hang động thì
          âm thanh chợt im bặt.

                 Người chăn dê vội vã chạy về làng báo tin. Dân
          làng không ngờ trong khe núi hiểm trở hoang vu lại có
          một vị Lạt Ma ẩn tu từ bao năm nay. Truyền thống Tây
          Tạng rất kính ngưỡng những bậc tu hành như vậy nên
          cả làng vội vã kéo đến qùy cả dưới chân ngài. Bất cứ ai
          đến gần ngài cũng đều kinh nghiệm được một sự bình
          an khó tả. Ngay cả những người nổi tiếng nóng nảy cũng
          thấy lòng mình dịu lại và họ biết chắp tay cung kính

          ngồi yên chờ đến khi ngài giơ tay ban phép lành cho họ.
                 Tiếng đồn về vị Lạt Ma có khả năng mang lại sự
          bình an này truyền đi rất nhanh. Chỉ một thời gian ngắn,
          không những dân chúng trong làng mà cả những làng



                                                                258
   258   259   260   261   262   263   264   265   266   267   268