Page 322 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 322
nghĩ của mình và được nhìn khá gần khuôn mặt của ni
sư. Một đóa hoa tâm dịu dàng. Tôi nghĩ đó là thành
quả của một đời đạo hạnh tu trì của sư cô. Khoảnh khắc
hiếm hoi này đã thấm ngay vào tâm tôi và tôi biết, nó sẽ
tưới thẫm tôi những ngày còn lại.
Hoàng ơi, mình về em.
Con đường về dày đặc sương và sương. Xe đi
thật chậm, bởi vì trong khoảng cách chừng mười bộ
Anh, tài xế chỉ có thể nhận ra hai con mắt đèn của xe
phía trước. Em có lái về được không đây. Hoàng cười,
tụi em lái quen rồi cô. Tôi cũng cười. Khí lạnh len nhẹ
vào xe. Một cảm giác lâng lâng trong tâm. Tôi biết
mình đang tỉnh thức.
Sương miền núi nhỏ giọt tí tách như cơn mưa
nhẹ. Trên hướng về nhà, thiền viện Diệu Nhân bây giờ
ở phía sau, nhưng quý sư cô thì rõ ràng đang ở trước mặt
tôi.
Nam Mô Kim Cang Bát-Nhã Ba-La-Mật-Đa
Tâm Kinh.
Nguyễn Thị Yến
Elk Grove - Sacramento
(1) Lời giảng của ni sư Thuần Chánh
317