Page 382 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 382
âu yếm dìu chị đi. Bây giờ hàng ngày chị phải lau rửa,
nắm lấy để cùng anh đi hết quãng đường đời.
Chị nhũ thầm mình: Hãy bình tĩnh và chịu đựng.
Chăm lo, yêu thương chồng không phải suy luận một
chiều. Không phải chỉ nhìn chăm chăm vào đó mà quên
tất cả xung quanh. Hãy sống cho chồng, lo cho con và
những người yêu thương bên cạnh mình. Hãy dành cho
mình một niềm vui nhỏ để bám víu.
Gia đình, con cái, bạn bè và viết. Viết những khi
mình vui, những lúc mình buồn và nói ra những gì mình
nghĩ. Những con chữ trên màn hình là phương thuốc tốt
nhất để chị quên đi tiếng rên đau đớn của chồng. Những
khó chịu, trở tính và cả những hành động không mấy
đẹp khi anh bực bội. Tất cả đều là nghiệp mạng của anh
và của chị.
Đối diện và yêu thương là phương pháp tốt nhất
để chị luôn nở nụ cười.
Mây trôi về núi mù xa.
Thương chồng đau yếu lời ca nghẹn ngào
Trăng thề vàng vỏ xanh xao.
Ngẩn ngơ bám víu bạc màu thời gian.
Đường trần vạn nẻo gian nan
Lạc loài tâm thức bạt ngàn nẻo xa.
Định tâm tìm một lối ra.
Biết đâu là bến, là nhà phù du
Trầm luân bởi vụng đường tu
An nhiên tự tại thiên thu chốn về.
Nguyễn Thị Thêm
377