Page 289 - Tuyen Tap VTLV 2020
P. 289
Quê Hương và Nỗi Nhớ
nay chẳng còn Đạo, chẳng còn Lương gì cả, mùa Giáng sinh
trở thành quốc tế, vì mọi nơi trên trái đất, mọi người đều tổ
chức mừng vui vào ngày này …
Tiệc tàn vào lúc nửa khuya, mọi người vui vẻ chào giã
biệt, chẳng biết ai vui hơn ai đây? Nhưng với tôi thì là cả một
bầu trời kỷ niệm, một kỷ niệm đẹp, đưa tôi vào giấc ngủ ngon
tràn đầy mật ngọt đêm ấy….
Con gái thứ ba của tôi, tên Như An đề nghị: Nhân dịp
cuối năm, vợ chồng tôi và gia đình cháu lên Sacramento để
thăm gia đình cháu Tố Hảo (con gái thứ hai của tôi), Tôi
đồng ý liền, vì khá lâu, mấy năm rồi thì phải? Tôi chưa có
dịp lên thăm con, mà chỉ gặp con mỗi năm 02 lần khi gia
đình cháu về thăm vợ chồng chúng tôi và chị cùng các em
của cháu thôi…
Cháu gái út, (con thứ năm của tôi) là cháu Thanh Thảo
bận học và đi làm, nên không thể tháp tùng “phái đoàn gia
đình bác Tám” này được, nhưng cháu sẽ đi Las Vegas cùng
gia đình ngay khi chúng tôi trở về lại L.A…
Cháu Tố Hảo chắc vui và mừng lắm, cháu thông báo
cho vợ tôi, cùng em gái mình, phải cẩn thận khi tới đoạn
đường vượt qua rặng núi cao nhất trên đường đi, vì thời tiết
đang lạnh có thể rất nhiều sương mù, mưa dầm nên đường
dễ trơn trợt, nhớ mang quần áo lạnh vì thời tiết miền Bắc
CaLi đang lạnh cóng…
Con gái đầu của tôi là Trúc Hân cũng “lăng xăng, lăng
xăng” lo cho “Cha Già” ( hai câu này cháu thường nói, nên
trở thành hai câu của cháu đối với gia đình tôi, bởi cứ nghe
tới hai câu này, là mọi người trong gia đình đều nghĩ ngay
tới cháu!), mọi sinh hoạt của các con tôi coi bộ “rộn