Page 293 - Tuyen Tap VTLV 2020
P. 293
Quê Hương và Nỗi Nhớ
Hai cháu mỗi đứa một cái máy chơi games để chơi cho
đỡ chán trên đường đi, cứ thấy tụi nó bấm lia bấm lịa, rồi
khoái chí cười vui với nhau, thấy mà ham, tôi có lần cũng đã
có thử chơi loại máy này, nhưng “ú ớ cuộc đời”, buồn 5 phút,
thôi đành “buồn ơi chào mi!”
Thế mới biết tụi trẻ ngày nay, nhờ tiếp thu nhanh chóng
được văn minh Âu Mỹ nơi xứ lạ quê người này, đã vượt xa
tầm hiểu biết của những người luống tuổi như tôi! Thú thật,
bây giờ biết đọc e.mail. biết gửi e.mail cho bạn bè, là cả một
chuyện “vĩ đại” rồi! Thôi thì có còn hơn không, biết được
vậy cũng vui tuổi già rồi còn gì?
Sau hai lần nghỉ trên đường đi, và nghỉ ngơi ít phút cho
dãn gân dãn cốt, chúng tôi đến Sacramento sau hơn 7 tiếng
đồng hồ,
Gia đình cháu Tố Hảo đón “phái đoàn của gia đình bác
Tám” chúng tôi, trong niềm hân hoan ruột thịt,
Bước vào nhà đã thấy đồ ăn thức uống đầy bàn, bà sui
gia và vợ chồng cô em ruột của bà sui gia cũng đến chung
vui cùng gia đình chúng tôi…
Món tả pí lù Hải Ngoại (dĩ nhiên là khác với món tả pí
lù ở Việt Nam) thực hiện trong không khí lạnh của mùa
Đông, ôi sao mà hấp dẫn quá chừng chừng, vừa ăn vừa nhâm
nhi ly rượu vang đỏ, tuyệt ơi là tuyệt!
Có lẽ vui quá, nên tôi ăn uống “lu bù tây” chẳng kiêng
cữ gì cả, mà hình như mấy thứ bệnh quái quỷ trong người tôi
như: Tiểu đường, nhiếp hộ tuyến, cao mỡ , cao máu, bao tử,
tim, thấp khớp v..v… đi chơi chỗ nào khác hay sao? Nên sức
khỏe của tôi đêm đó, được tôi tự đánh giá là: Tuyệt vời!