Page 290 - Tuyen Tap VTLV 2020
P. 290

Tuyển Tập Văn Thơ Lạc Việt
              ràng”hơn,  vì các cháu biết rõ tình trạng sức khỏe của tôi, đi
              xa là cả một vấn đề. Nên phải cẩn thận lo sắp xếp mọi chuyện
              cho an toàn trong lúc tôi di chuyển.

                  Các cháu thật vui…Và tôi cũng vui chẳng kém gì!

                  Cháu Tố Hảo, giống tôi nhất,  từ khuôn mặt, đến tính
              tình, năm 18 tuổi Ba đã biết tự lập, con có lẽ còn sớm hơn,
              hai Ba Con khắc mạng hay sao, mà rất ít khi tâm sự, nhất là
              từ khi sang Mỹ (1991) đến nay, mọi chuyện thông thường
              hai Ba Con đều biết được nhau qua thông tin của cháu gái
              đầu lòng của tôi…Tuy hơi lạ lùng như vậy, nhưng thật ra cả
              hai Ba Con đều thương yêu nhau chất ngất…

                  Một chuyện lạ xảy ra, vào dịp gia đình cháu xuống thăm
              vợ chồng tôi vừa qua, cháu đã có nhiều lo lắng, ân cần, và
              nói  chuyện trực tiếp nhiều hơn  với  tôi, quan tâm  đến tôi
              nhiều hơn tất cả lúc trước.

                  Một sự kiện mới có lần đầu kể từ khi gia đình tôi tới Mỹ
              đến nay…

                   Ngày gia đình cháu từ giã về lại Sacramento, tôi đã thật
              sự đứng lặng yên một mình ngoài sân nhà, nước mắt sao cứ
              tự nhiên trào ra và tôi đã để mặc cho suôi chảy dài trên má,
              khi xe của cháu quẹo qua đường khác, mất hút…

                  Dòng nước mắt hạnh phúc lần đầu tiên từ khi qua Mỹ
              đến nay đã đổ xuống, những tình cảm tha thiết cha con lúc
              này sao mà cao vời  vợi,  thắm  thiết  biết  nhường nào…Ôi
              hạnh phúc cho tôi biết bao!


                  Con ơi! Con mãi mãi vẫn là niềm an ủi của đời Ba, của
              một đời trải dài và được cuộn tròn bởi nhiều đớn đau, nhiều

                                         289
   285   286   287   288   289   290   291   292   293   294   295