Page 50 - Tuyen Tap VTLV 2020
P. 50
Tuyển Tập Văn Thơ Lạc Việt
nhà tôi, có dãy cây trứng cá trái chín đỏ mộng, chúng tôi làm
sẵn cây sào rình rập mỗi trưa yên tĩnh, chờ ông bà nghỉ ngơi
thì thập thò bên hàng rào nhảy lên nhảy xuống móc khèo mê
mẫn, có nhiều hôm anh đạp xe về thình lình, bắt gặp cảnh
tượng như vậy thì dừng lại trừng mắt nghiêm nghị, chúng tôi
ù bỏ chạy và chẳng cảm tình với anh chút nào hết .
Khi anh đã chững chạc với hình ảnh một thanh niên mới
lớn, thì chúng tôi cũng lên 10 rất hoang nghịch, tối ngày phá
làng phá xóm, các bà Mẹ chịu không nỗi. Hình như lúc đó
hạnh phúc đối với chúng tôi là... chọc bà con nổi giận
Nhiều lần đang chơi trước sân nhà, thấy anh Trọng
ngang qua với bạn bè, nghĩ đến bản mặt dễ ghét mỗi khi bắt
gặp chúng tôi khèo trứng cá, tự nhiên muốn chọc cho bỏ
ghét, đồng la lên “ Cu Ba là ..Ba Cu” (Cu Ba là tên của anh
Trọng, ở nhà thường gọi và cả xóm thường gọi anh quen
miệng). Nét mặt anh thản nhiên không chút giận dữ, nhưng
không ngờ anh áp dụng câu “quân tử một tháng trả thù chưa
muộn” của KhổngTử.
Một hôm chúng tôi đang đứng chơi trước đường, anh
đi ngang bỗng dừng lại, đá mỗi đứa một cái vào mông
thật mạnh rồi bỏ đi chẳng nói chẳng rằng, anh đá đau quá
nên từ đó không dám đụng tới anh nữa, nhưng trong lòng
chẳng có chút cảm tình nào với người hàng xóm dễ ghét đó.
Mỗi chiều bạn bè chúng tôi thường tụ họp trước ngã tư
cười đùa, thỉnh thoảng thấy anh hay lượn nhiều vòng trước
nhà chị Quý Dung, sát bên cạnh nhà Hoa (bạn thân của tôi),
lúc đó chúng tôi đã nói nhỏ với nhau
49