Page 53 - Tuyen Tap VTLV 2020
P. 53
Quê Hương và Nỗi Nhớ
- Cố lên nghe anh Trọng
Anh mĩm cười, nụ cười mơ màng của kẻ đang yêu.
Rồi anh lại trở ra vùng Quảng Trị, đóng quân giữ gìn bờ
cỏi miền Nam muốn sống tự do độc lập, mà quân gian ác cứ
dai dẳng xâm lấn đầy tham vọng.
Năm 72 với mùa hè đỏ lửa, lính Thuỷ Quân Lục Chiến
trong trận đánh chiếm lại Cổ Thành Quảng Trị thật ác liệt
gay cấn...
Một tối mùa hè oi bức, đang ngồi dùng cơm tối tôi bỗng
nghe tiếng mấy chị gào thét, khóc lóc, sau đó chị Loan (chị
anh Trọng) gọi tôi qua nhà trông dùm để cả nhà vào quân y
viện, tôi thấy mắt chị sưng húp nhưng không dám hỏi, tim
đập mạnh và tay chân cũng run theo đoán điều xấu đang xảy
đến.
Tối khuya chị Loan trở về cùng ông bà, nét mặt chị như
người thất thần, tôi không thể chờ đợi, lên tiếng hỏi nhỏ
- Nhà mình có chuyện gì vậy chị?
Chị tiễn tôi ra cửa nói nhỏ
- Cu Ba đã bị mất đôi chân
Tôi bàng hoàng sững sờ, lưỡi như bị trụt lại chẳng thể
hỏi thêm điều gì nữa. Đêm hôm đó tôi trăn trở mất ngủ, chiến
tranh chẳng tha một ai, nhưng sự uất ức người dân miền Nam
càng ngày càng tăng, tôi chẳng hiểu chiến sự, chỉ nghĩ điều
đơn giản tại sao miền Bắc không để yên cho dân miền Nam