Page 54 - Tuyen Tap VTLV 2020
P. 54
Tuyển Tập Văn Thơ Lạc Việt
sinh sống sau hiệp định chia đôi đất nước…
Từ đó mỗi chiều tà trong xóm xuất hiện người phế binh
đã bị cụt đôi chân lên tận cùng, ngồi trên chiếc xe lăn, do chú
em đẩy đi dạo trong xóm. Nét mặt anh già hẳn đi, đôi mắt
buồn vời vợi, tôi không dám nhìn thẳng anh mà chỉ biết nhìn
lén và cũng lẩn tránh, không có can đảm nhìn anh như vậy.
Có lẽ theo yêu cầu của anh, khi màn đêm đã buông
xuống, ánh đèn được bật sáng trong từng ngôi nhà, người ta
thường thấy chiếc xe lăn lãng vãng trước nhà chị Quý Dung,
anh ngồi yên bất động để mong thấy hình ảnh chị loáng
thoáng, để vuốt ve tình yêu đơn phương của anh, để tưởng
tượng, để thỏa mãn niềm mơ dỗ dành từng ngày sống ...
Năm 1975 ngày tang thương của đất nước. Người dân
Quảng Trị chạy giặc vào Huế, con dân Huế chạy giặc vào
Đà Nẵng, mạnh nhà nào nhà nấy tìm đường sống, tôi cũng
nghĩ đến anh và gia đình ông bà không biết đi về đâu.
Sau thời gian chạy loạn không còn đường thoát, mọi
người trở về nhà với khuôn mặt đau thương lặng câm. Nhìn
anh râu ria mọc dài, anh gầy hốc đi, da bọc xương như xác
chết không hồn.
Anh gặp người quen có lòng nhân hậu, cho anh công
việc đơm khuy nút kiếm cơm sống qua ngày, nhưng rồi tiệm
may ế ẩm, anh bị thất nghiệp. Anh xin lột đậu phụng nơi làm
mè xững, rồi cũng khi có khi không, anh như người tâm thần
sống lây lát ăn bám anh chị, có nhiều khi tôi nghe anh cãi vả
với anh em rồi anh khóc rấm rức
53