Page 117 - Tuyen Tap VTLV 2016
P. 117

Văn Thơ Lạc Việt

               Bà con đã có phần ăn nên làm ra, có được xe gắn máy
            nhiều  hơn,  có  "máy  đuôi  tôm"  đẩy  những  chiếc  xuồng
            chiếc  ghe  nhanh  chóng  hơn,  và  máy  đuôi  tôm  còn  dùng
            trong đồng ruộng như tát nước vào ruộng, bơm nước tưới
            rẫy, tát nước trong đìa ra để bắt cá. Luật "Người Cày Có
            Ruộng" đă giúp  một  số  bà con Nha Mân làm chủ  vài  ba
            mẫu ruộng. Có máy móc dùng trong nông nghiệp, có phân
            bón cho đồng ruộng nương rẫy, nhưng vẫn không thấy lại
            được nếp sống êm đềm thanh thản của "ngày xưa ấy"! Hình
            ảnh người Nha Mân trong một đại gia đình của thời trước
            chiến tranh, đã trở thành cái quá khứ xa xôi dù chỉ mới vài
            chục năm, bởi những mất mát lớn lao và những đau thương
            trong  9  năm  chiến  tranh  với  thực  dân  Pháp  1945-1954,
            cộng với 20 năm chiến tranh 1955-1975 giữa dân chủ tự do
            với cộng sản độc tài, chẳng những không hồi phục lại được,
            mà trong một  chừng mực nhất  định, đã đưa đến sự  phân
            hóa giữa người bên này với người bên kia!
               Nha Mân, sau chiến tranh (từ giữa năm 1975 về sau)
               Ngày 30/4/1975, Việt Nam Cộng Hòa thua trận! Tháng
            6/1975 tôi vào tù, đến cuối năm 1987 tôi ra khỏi tù! Giữa
            năm  1991,  vợ  chồng  tôi  rời  Việt  Nam  sang  định  cư  tại
            Houston.  Trong  hơn  3  năm  chờ  đợi  rời  khỏi  Việt  Nam
            (1988-1991),  chúng  tôi  thường  về  Nha  Mân  và  Hòa  Tân
            thăm gia đình  thân quyến, nhờ  vậy tôi mới  hiểu được  -ở
            một mức độ nào đó- cuộc sống của bà con trong làng.
               Mười sáu năm (1975-1991) dưới chế độ độc tài của cộng
            sản Việt Nam, chẳng riêng gì người Nha Mân nghèo, mà là
            mọi người trên mọi miền đất nước đều nghèo. Nói cho thật
            đúng là rất nghèo, nghèo đến tận cùng danh sách các quốc
            gia trên thế giới theo thống kê của Liên Hiệp Quốc. Nhưng
            tôi xin tách riêng Nha Mân ra, đê có cái nhìn về nỗi khổ
            của bà con trong làng dưới sự cai trị của cộng sản.Quê Nội
            tôi (Nha Mân) rất nghèo! Nghèo vật chất và nghèo cả tình
            người! Đây là niềm đau chưa bao giờ xảy ra từ thời phong
            kiến,  thực  dân,  đến  thời  chiến  tranh  1945-1975.  Về  vật
            chất, trước đây người Nha Mân nghèo nhưng có quyền tư
            hữu về những tài sản do tài và sức của mình đã tạo được,

                                       116
   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122