Page 129 - Tuyen Tap VTLV 2016
P. 129

Văn Thơ Lạc Việt

            Lạt cùng các   bạn hút chung.  Ở trong tù được miếng thuốc
            rê đã là “ quá đã”  Đằng này lại là thuốc lá “ Đà Lạt”.Đúng
            là một cực phẩm!. Cực phẩm này chỉ có được vào mỗi kỳ
            thăm nuôi. Vậy mà hôm nay chỉ là ngày thường thôi, bọn
            anh cũng có được những giây phút đốt đời bằng khói thuốc,
            không có gì hạnh phúc cho bằng!.
                Các bạn tù đều say trong giấc ngủ. Nằm yên lặng nghe
            những  tiếng  ngáy  vang  đủ  cả  giai  điệu,  âm  điệu…  anh
            không khỏi  cảm  thấy buồn cười.  Anh thì gù  gừ như như
            chim cu gù mồi. Chàng thì kéo như cưa xẻ gỗ. Có anh thì
            kéo như đàn cò lúc lên bỗng khi xuống trầm… Đạm, người
            nằm cạnh anh trên chiếc giường tre ọp ẹp . Chiếc giường
            khẽ  “  rên”  khi  Đạm  trở  mình.  Anh  đoán  có  lẽ  hắn  cũng
            đang khó ngủ như mình...Anh mỉm cười “ Chắc tại đi ngủ
            trễ, lại phải nghe giàn nhạc “ đại hòa tấu” thế kia, làm sao
            mà ngủ được” Riêng anh, bình thường sau một ngày quần
            quật lao động,mệt mỏi.. Tối về, anh dễ thiếp đi trong giấc
            ngủ… nhưng hôm nay lại khác. Hình ảnh người con gái ám
            ảnh anh không thôi. Cô ta khoảng  ba mươi, có thể lớn hơn
            anh vài tuổi. Chiếc áo bà ba màu nâu cô mặc đã ngã màu,
            cũ kỹ. Khuôn mặt đen sạm vì nắng gió . Chỉ có đôi mắt, đôi
            mắt  cô đen láy, ánh lên vẻ tinh anh… Khi trao cho anh hai
            gói  chè, cặp mắt của cô như mời  mọc,  như ân  cần. Mấy
            năm ở trong tù, ngoài vài ba nữ cai tù mặt mày cau có, khó
            chịu, không thể nào có cảm tình được. Đây là lần đầu tiên
            gặp  một  cô  gái  có  thể  nói  là  cùng  chung  giới  tuyến,  tuy
            không xinh đẹp nhưng cũng khá dễ coi, lòng anh cảm thấy
            giao động. “ Mày nghĩ hơi nhiều về người con gái ấy rồi
            nghe Lâm”. Anh cảm thấy vui vui rồi mỉm cười đi vào giấc
            ngủ…
                Mặt trời vừa ló dạng, khi tiếng kẻng vang lên báo hiệu
            thời gian phải thức dậy. Tất cả tù nhân thật nhanh chóng
            làm vệ sinh cá nhân rồi đi xếp hàng điểm danh, lãnh phần
            ăn sáng.Tiêu chuẩn cho một người là một nắm cơm vắt chỉ
            bằng một nắm tay cọng thêm vài hạt muối hột. Buổi tối đỡ
            hơn, được một bát cơm độn khoai   hơi đầy, một chén rau
            dền hoặc rau lang, rau cải trồng ngoài vườn. Mang tiếng là

                                       128
   124   125   126   127   128   129   130   131   132   133   134