Page 172 - Tuyen Tap VTLV 2016
P. 172
Quê Hương và Tình Yêu
chỉ để uống Sakê và Trà đàm về Thiền đạo (Zen), về những
người Samurai cuối cùng của Nhật Bản, về những phi công
quyết tử Thần Phong huyền thọai và cùng thả hồn theo
những cánh hoa trắng ngần tinh khiết. Hoa tuyết bay bay
phủ dài xuống đỉnh đồi như một vòng tay che chở an bình.
Yoshica không bao giờ quên được hai quả bom nguyên
tử của Hoa Kỳ năm xưa đã ban phát cho tiền nhân nàng.
Tôi vẫn còn chưa nguôi nỗi hờn với quân phiệt Nhật đã
làm chết đói 2 triệu người dân nước Việt của đất nước tôi!
Cũng may, tôi chỉ là công dân Mỹ theo thủ tục hành
chánh!
Lúc chia tay, tôi không dám hẹn có một lần trở lại vào
cuối một mùa xuân để chiêm ngưỡng anh đào nở, vốn dĩ là
một trong những niềm hãnh diện của dân tộc Phù Tang.
Niềm hãnh diện lớn nhất trong tôi không phải là được
quen biết với một nghệ sỹ chân phương Nhật Bản, mà là
được cùng hòa nhạc trong một ngôi đền xưa cũ, thở chung
dưới một mái chùa, cùng ăn chung hạt gạo nội địa vốn quý
như trân châu, uống danh trà pha bằng sương mai với một
trong những hậu duệ Samurai!
Sau chuyến du lịch Nhật Bản là những cánh nhạn bay đi,
bay về... chúng tôi tuyệt đối không dùng email và điện
thoại... bởi vì nàng muốn thế! Địa chỉ nhận thư là hai ngôi
Thiền viện, một tại Nhật, một ở Hoa Kỳ... là nơi chúng tôi
hai phương trời xa cách vẫn thần giao cách cảm hay đến
ngồi trên những bậc thềm rêu phong để cùng chiêm nghiệm
về một kiếp phù sinh ...
Nghiệp ! Hay là cộng nghiệp?
Tôi vốn có khả năng hướng dẫn một giấc chiêm mộng đi
đến nơi, về đến chốn trong giấc ngủ. Nhưng đối với
Yoshica, tôi không dùng đến phương pháp này. Tuyệt đối
không bao giờ...Nàng trong trắng và tinh khiết như một
cánh hoa tuyết, đến rồi tan, tan vào hư không.
Mấy mùa đông êm đềm trôi qua lặng lẽ ...
Để rồi sau một cơn nổi dậy hung tàn của đại dương,
trong một chuyến đi lưu diễn các đảo xa, người thi ca nhạc
sỹ con gái Thái Dương Thần Nữ đã hóa thân thành đứa con
171